Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 9: Đấu trường

4:58 chiều – 20/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 9: Đấu trường tại dua leo tr 

Sau khi về hậu viện, Hoàng Tôn cũng tiếp tục tu luyện tiếp hắn biết với cảnh giới như hắn chỉ giống như một con kiến thôi nên vì vậy hắn phải cố gắng tu luyện để trở nên mạnh hơn. Bỗng nhiên một cơn gió thổi qua, trong tích tắc một đoàn ảo ảnh đang nhắm vào Hoàng Tôn, chưa kịp tiến tới thì Hoàng Tôn đã né tránh, khuôn mặt hắn vẫn bình thản nhưng đoàn ảo ảnh đó lại khiếp sợ, chẳng lẽ Hoàng Tôn có thể cảm nhận được khí tức của hắn.

– “Ha ha, công nhận ngươi rất có tiền đồ” Một tiếng nói khàn khàn cổ họng phát lên từ bóng hình của một lão già

– “Ngươi là ai, tại sao đến đây chẳng lẽ tên phụ thân ta sai ngươi đến giết ta” Hoàng Tôn chỉ vào bóng hình lão già mà nói

– “Hừ, tên hậu bối ngươi chỉ suốt ngày đỗ lỗi cho phụ thân ngươi thôi” Khi nói hết câu thì lão già đi ra trước mặt của Hoàng Tôn khiến hắn kinh ngạc

– “Ngươi…là Thái thượng trưởng lão” Hoàng Tôn khiếp sợ đến nỗi phải nói vấp

– “Hừ, coi như ngươi biết điều. Ta hôm nay là để đưa ngươi đến phòng thi đấu” Thái thượng trưởng lão chưa kịp nói hết câu đã kéo tay Hoàng Tôn mà biến mất không thấy bóng dáng

– “A..Ngươi kéo ta đi đâu ?” Hoàng Tôn chống cự mà trả lời. Nhưng Thái thượng trưởng lão lại không trả lời chỉ im lặng mà đạp phách bay trên cao đi. Đạp phách trên không chính là khả năng khinh công của cao thủ Huyền Suất, người nào đạt đến cảnh giới này sẽ có thể sử dụng huyền khí trong cơ thể làm bàn đạp trên không để có thể phi không mà bay. Tuy nhiên tốc độ đạp phách là vô cùng chậm, không thể nhanh hơn khi sử dụng huyền khí phi hành hoặc cảnh giới vương để ngự không phi hành.

Khi đến một đấu trường rất lớn, Thái thượng trưởng lão cũng từ từ hạ xuống, trong khu vực đấu trường này vô cùng rộng rãi, có thể nói diện tích nó hơn trăm trượng, đây chính là đấu trường của gia tộc Hoàng gia, đây là võ đài của nhiều thiếu niên trẻ tuổi của gia tộc tỷ thí với nhau để tìm kiếm ra nhân tài đích thực. Sau khi đến đấu trường, nhiều người đều nhìn hướng về phía Hoàng Tôn và Thái thượng trưỡng lão khi đang từ từ đáp xuống. Nhiều người đều thì thầm to nhỏ với nhau “Đây chẳng phải là tên phế vật của Hoàng gia sao ?” Tiếng nói tuy không lớn nhưng Hoàng Tôn vẫn hiểu được ý tứ của họ.

– “Hôm nay chúng ta sẽ tổ chức thi đấu để tìm ra nhân tài đích thực. Tổ tiên chúng ta đã gày dựng lên gia tộc từ rất lâu tại Thanh Vương thành này. Cùng Lăng, Bá, Vân đối đầu với nhau, tứ đại gia tộc tại Thanh Vương thành này, để cho gia tộc vẫn phải hùng mạnh chúng ta cần phải tìm kiếm những thiên tài để xây dựng lại thời hoàng kim của Hoàng gia chúng ta. Đây là những thành viên ưu tú trẻ tuổi của chúng ta” Thái thượng trưởng lão nói hết câu thì liền chỉ xuống đám người phía dưới, trong đó có Hoàng Tôn.

Bỗng nhiên một tiếng nói phát lên khiến cả quảng trường đến im lặng– “Thưa thái thượng trưởng lão, chẳng lẽ đây là những thiếu niên ưu tú sao, tại sao trong đó lại có một tên phế vật kia” Chưa nói hết câu, cả quảng trường lại ồn ào lên, ngoài ra nhiều tiếng cùng đồng thanh lên “Tên phế vật kia tại sao lại được chọn, không phải hắn đã không thể tu luyện huyền khí rồi sao”

– “Tất cả im lặng, đây là sự lựa chọn của ta các ngươi nên biết rằng ta chọn chắc chắn sẽ biết rõ nguyên nhân” Thái thượng trưởng lão tức giận quát lên về phía đám đông. Cả võ đài cũng im lặng tiếp tục, không ai dám lên tiếng.

– “Võ đài được bắt đầu.” Một vị trưởng lão đứng giữa đấu trường phát lên.

– “Vòng một kiểm tra thuộc tính” Vị trưởng lão đứng giữa đó nói to, sau đó tiếp tục gọi từng người lên kiểm tra.

– “Hoàng Sa, bước lên”

– “Huyền đồ trung kỳ thuộc tính hỏa, xếp loại trung phẩm được tiến cử vào tiền viện tu luyện”

– “Hoàng Vũ, tiếp theo”

– “Huyền giả sơ kỳ thuộc tính thủy xếp loại cao phẩm được đặc cấp vào Hoàng Võ các”

– “Hoàng Thị Nhi, tiếp theo”

………………………………………

Một tiếng nói phát lên từ đám thiếu niên đằng trước chỉ vào Hoàng Tôn nói to để được mọi người chú ý.– “Tên phế vật kia, ngươi cũng đủ tiêu chuẩn bước vào đây à ?, ha ha” Tiếng nói đó là của Hoàng Vũ, hắn chính là nhất mạch của tam trưởng lão, một tên coi trời bằng vung và vô cùng tự ngạo.

– “Ca ca à, ngươi không nên gọi hắn như vậy. Hắn không phải là phế vật mà là đại đại phế vật” Tiếng nói trong trẻo, chứa đầy tiếng trẻ con tinh nghịch của một thiếu nữ, đó là Hoàng Mị, từ xưa đến nay nàng đều khinh thường Hoàng Tôn bởi vì hắn không thể tu luyện được huyền lực cũng không thể trở thành linh giả trong truyền thuyết thì chỉ là tên phàm nhân bình thường.

– “Các ngươi thích sao thì nói, ta không thèm quan tâm những kẻ não hạt đậu” Hoàng Tôn nói xoáy khiến cả đám đều cứng họng

– “Tên kia, ngươi nói ai là não hạt đậu, thử nói lại coi” Hoàng Vũ tức giận đến nỗi muốn phát nổ

– “Nhào vô mà kiếm cơm, thích thì ta chiều” Hoàng Tôn từ xưa đến nay đều vô cùng tự đại, hắn không sợ trời không sợ đất thì mắc gì phải sợ đám thiếu niên này.

– “Tất cả dừng tay, ai náo loạn ta sẽ trừng trị thích đáng” Khi thấy sự việc ngày càng nghiêm trọng, nhị trưởng lão cũng không thấy mắt làm ngơ. Từ xưa đến nay nhị trưởng lão vẫn rất bí ẩn, chưa ai biết được tính cách thật của lão và lão cùng chưa từng có gây rắc rối cho Hoàng Tôn nên hắn ta cũng không ghét lão.

Khi tất cả mọi người đều lên kiểm tra xong, chỉ còn lại Hoàng Tôn thì mọi người đều tập trung nhìn Hoàng Tôn.

– “Cuối cùng, Hoàng Tôn lên kiểm tra” Vị trưởng lão đó khi nói đến tên Hoàng Tôn đều cảm thấy không hài lòng chút nào

– “Ta sẽ cho các ngươi thấy, bản thiếu gia là ai” Hoàng Tôn nói thầm trong lòng, bởi vì hắn mặc dù thực lực còn rất kém nhưng vẫn còn át chủ bài

– “Ngươi hãy cầm thạch đá này” Vị trưởng lão đối diện hướng dẫn tận tình cho Hoàng Tôn. Khi hắn bắt đầu đưa huyền lực vào thạch đá trong tay, có những luồng sáng không hề ổn định nào là màu vàng kim sau đó chuyển sang màu lục rồi lại chuyển sang màu lam. Màu thạch đá giống như không thể xác định được thuộc tính. Mọi người đều khiếp sợ, từ xưa đến nay chưa ai có thể làm được.– “Không…th…ể…nào” Vị trượng lão kinh sợ đến vỡ cả mật, thạch đá chính là đá thuộc tính hơn ngàn năm, có thể đo lường được mọi thuộc tính nhưng khi vào tay Hoàng Tôn thì không thể nào xác định được thuộc tính. Lý do đơn giản bởi vì hắn đã tu luyện Cửu Tôn Chí Tôn quyết và bản thứ nhất Ngũ Hành chi lực đạt đến tam trọng thủy tích giúp hắn có sức mạnh của cả ba thuộc tính Kim, Mộc, Thủy. Chứng tỏ hắn chính là một võ giả tam hệ.

– “THIÊN TÀI, à không chính là một yêu nghiệt tam hệ võ giả” Vị trưởng lão chưa kịp nói xong cả quảng trường như hồn vía bay túng tóe