Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 16: Côn đồ đổi đời (5)

11:42 chiều – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 16: Côn đồ đổi đời (5) tại dualeotruyen. 

Editor: Sênh Ca

“Em gái nhỏ, vì sao em khóc?” Thất Nguyệt tiến đến bên cạnh, ngồi xổm xuống, tận lực ôn nhu nói.

“Đại ca ca, em không tìm thấy nhà em.” Em gái nhỏ khóc rấm rức, trên tay toàn là nước mắt nước mũi tèm nhem bôi lên áo Thất Nguyệt, tội nghiệp trả lời.

“Anh đưa em trở về được không?” Thất Nguyệt không ngại bẩn, lấy khăn lụa, cẩn thận giúp cô bé lau khô nước mắt, khuôn mặt lem nhem như con mèo nhỏ. Cô bé lớn lên vô cùng đáng yêu ngoan ngoãn, dù Thất Nguyệt nhìn trông hung dữ cô bé cũng không sợ.

Chủ nhiệm lén lút núp ở một góc theo dõi Thất Nguyệt, vừa thấy một màn này, hai mắt lập tức sáng lên, nhỏ giọng thầm thì, “Ha ha, đây là muốn lừa bán trẻ em phải không! Nhưng đã bị tôi bắt gặp rồi!”

Thất Nguyệt ôm em gái nhỏ lên, muốn giúp cô bé tìm nhà, nhưng dò hỏi nửa ngày, cô bé lại quá nhỏ, không biết nhà mình ở đâu, cũng không biết cha mẹ mình tên gì. Cuối cùng Thất Nguyệt đành đưa cô bé đến cục cảnh sát.

Thất Nguyệt vừa đưa em gái nhỏ đến cục cảnh sát, nháy mắt cả cục liền an tĩnh.

Đây là một phân cục nhỏ, phụ trách trường học của Thất Nguyệt và khu vực dân cư trực thuộc. Trên thực tế, chỉ cần không liên quan đến mạng người, cảnh sát bọn họ sẽ không quản đến chuyện trường học. Trước đây từng có một cảnh sát mới được điều đến, ngu ngốc lại cứng đầu*, đắc tội một lão đại trong trường học, đêm đó, nhà hắn lập tức bị thiêu. Kể từ đó cảnh sát đều nhắm một mắt, mở một mắt với trường học này.

[*] nguyên gốc 愣頭 lăng đầu: vừa có thể hiểu là đầu óc ngu đần vừa có thể hiểu là cứng đầu bướng bỉnh. Nên t để cả hai:).

Thất Nguyệt là “nhân tài” mới nổi, ngày hôm qua, cả cục đều xem đoạn video cô vừa khóc vừa đánh Thượng Quan Cảnh đến mặt đầy máu. Tăt cả mọi người nhất trí, chưa có người chết thì họ sẽ mặc kệ, nếu có người chết thì đã có tổng cục quản. Muốn sống lâu dài ở thành thị này, có đôi khi phải lựa chọn “mất trí nhớ”.

Vừa thấy Thất Nguyệt đến, tất cả một lần nữa cùng chung ý nghĩ, “Đây là muốn bắt bọn họ để lập uy?”.

“Xin chào, tôi muốn báo án.” Thất Nguyệt thấy tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn mình, đành phải kéo một tiểu cảnh sát lại hỏi.

“Cậu, cậu muốn làm gì?” Tiểu cảnh sát lui về phía sau một bước, hoảng loạn hỏi.

“Có một bé gái đi lạc, tôi mang cô bé đến tìm cha mẹ.” Thất Nguyệt thả em gái nhỏ xuống đất, sờ sờ mũi hỏi.

“Không phải cậu bắt cóc sao?” Tiểu cảnh sát lại cảnh giác hỏi, trong mắt tràn đầy hoài nghi.

Thất Nguyệt hắc tuyền -_-||| khuôn mặt cứng đờ.

Không khí trong phòng lập tức ngưng trọng.

Cô lớn lên vốn dĩ đã là người không lương thiện, bây giờ khuôn mặt trầm xuống trông càng hung ác hơn. Toàn bộ người trong cục cảnh sát đồng loạt đổ mồ hôi lạnh, thậm chí còn có người đặt tay lên túi ngang eo*.

[*] có thể là dùi cui hoặc súng, tóm lại là vũ khí được trang bị.

“Vậy đi, tôi giao cô bé cho mọi người, tôi đi đây.” Thất Nguyệt cảm giác được không ai có thái độ tốt, nhíu mày, xem ra cô có ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, vì vậy liền cúi đầu chào tạm biệt em gái nhỏ đáng yêu.

Em gái nhỏ có chút không muốn Thất Nguyệt dời đi, bắt đầu khóc, Thất Nguyệt dỗ nửa ngày mới chịu nín.

“Vừa nay cậu có thấy hắn xụ mặt xuống không? Quá khủng bố! Tôi ở đây lâu như vậy còn chưa thấy người nào hung ác như thế!” Chờ Thất Nguyệt rời đi, một cảnh sát vẫn còn sợ hãi lên tiếng.

Người bên cạnh lập tức dùng sức gật đầu, tán thành mười phần.

Tuy rằng em gái nhỏ thoạt nhìn rất ổn, nhưng ai biết có âm mưu gì hay không, có khi lại có sở thích luyến đồng.

– ——

Giáo viên chủ nhiệm theo dõi Thất Nguyệt mấy ngày. Ông ta cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Hàng ngày cô đều đi học đúng giờ, tan học cũng không la cà đâu đó, trực tiếp trở về nhà. Bàn học của cô ở nhà nằm ngay bên cạnh cửa sổ. Giáo viên chủ nhiệm phát hiện, mỗi ngày cô đều học tới tận đêm khuya, quả thực là học sinh xuất sắc trong quản lí thời gian làm việc và nghỉ ngơi.

Chẳng lẽ ông đã hiểu lầm Long Tam? Giáo viên chủ nhiệm lâm vào trầm tư.

Hiểu lầm là tốt nhất, chủ nhiệm ngầm tính toán trong lòng. Nếu đối phương là học sinh tốt, có thể bàn điều kiện tử tế với hắn, để hắn hảo hảo quản lý đám lưu manh côn đồ. Còn ông chỉ cần đứng sau màn điều khiển hắn, hắn ở ngoài sáng, ông ở trong tối. Chỉ cần lợi dụng tốt, hoàn toàn có thể nhất thống toàn bộ lưu manh trong trường học, như vậy ông có thể chân chình làm người điều hành, quản lý cả cái trường này.

Sênh Ca: Trường học như võ lâm giang hồ, còn giáo viên chủ nhiệm lại muốn ngồi lên vị trí minh chủ:))))

Nghĩ đến đây, giáo viên chủ nhiệm lập tức hưng phấn, kế hoạch này quá tuyệt vời, về sau trường học sẽ là thiên hạ của ông ta, ngay cả Hiệu trưởng cũng phải nhìn sắc mặt của ông ta.

Chủ nhiệm suy nghĩ cả ngày, càng nghĩ hai mắt càng sáng lên.

Thất Nguyệt vô cùng bận rộn, hàng ngày trừ bỏ nỗ lực học tập ở ngoài, cô còn phải luyện tập võ công nội thể trước đây. Đáng tiếc, thân thể này không có thiên phú, Thất Nguyệt cũng chỉ có thể rèn luyện để thân thể cường tráng hơn mà thôi.

Bản thể của cô có thiên phú vô cùng tốt, nếu không cũng sẽ không được tuyển làm ảnh vệ. Thế giới của cô từng trải qua giai đoạn mạt thế, cơ thể nhân loại đã trải qua biến dị, trừ bỏ những người tiến hóa thành dị năng giả tự nhiên*, một bộ phận con người còn xảy ra sự biến hóa về cơ thể.

[*] Dị năng giả hệ tự nhiên = người có dị năng điều khiển các yếu tố tự nhiên hoặc có thể hấp thu các nguyên tố ngũ hành và sử dụng như một dạng năng lượng. Còn các dạng dị năng giả đặc biệt như hệ tinh thần, hệ không gian, hệ thời gian chắc không có trong truyện này, cũng có thể chưa được nhắc đến.

Nhưng sau khi thời đại mạt thế kết thúc, mặc dù vẫn có người có thiên phú trở thành dị năng giả, nhưng tỉ lệ vô cùng thấp. Người có cơ thể biến dị ngàn dặm khó kiếm, người có dị năng càng như lông phượng, sừng lân*.

[*] lông phượng hoàng, sừng kì lân

Phong Uyển Uyển chỉ là con gái riêng, sở dĩ trở thành người được chọn làm người thừa kế Phong gia là vì cô ta có được dị năng hệ thủy hiếm có. Sau khi cô ta được sinh ra, Gia chủ Phong Gia đặc cách phê chuẩn cho đón cô ta về Phong gia, bồi dưỡng như người thừa kế dòng chính.

Thất Nguyệt luyện tập dựa theo võ công nội thể được sáng tạo cho người có thiên phú dị năng, vì vậy người không có thiên phú luyện tập nhiều nhất chỉ có thể cường kiện thân thể.

Sau khi hoàn thành luyện tập, Thất Nguyệt đi tắm rửa, xong xuôi, cô vừa dùng khăn lau tóc vừa thầm thì, “Có được điểm kinh nghiệm lần này nhất định phải đổi bí tịch.”.

Ban đầu, Thất Nguyệt tắm rửa thật sự bất tiện, dù sao cũng là thân thể nam nhân. Tuy cô đang ở trong thân thể này, nhưng mỗi lần đi WC hoặc tắm rửa đều phải sờ một lần. Cô thật sự rất buồn bực. Nhưng dần dần thành thói quen, hiện tại cô đã có thể bình tĩnh đứng tiểu.

=))))))))))))))

Lần trước đổi thuốc ở hệ thống cửa hàng, cô xem trọng một quyển bí tịch võ công*, 200 điểm kinh nghiệm. Mặc dù giá ngang với một lần hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đấy đã là giá thấp nhất rồi. Thất Nguyệt cảm thấy bí tịch kia còn quý hơn những thứ khác, là vật siêu giá trị, càng nhìn càng đỏ mắt thèm thuồng.

[*] bí tịch võ công cổ đại, nguồn gốc từ võ lâm giang hồ, không giống võ công của bản thể Thất Nguyệt.

Thất Nguyệt nghĩ thầm, chờ nhiệm vụ lần này hoàn thành cô nhất định phải đổi. Vừa nghỉ đến nhiệm vụ, Thất Nguyệt lại buồn bực, cô vẫn chưa có manh mối. Hiện tại cô đã trở thành nhân vật nguy hiểm tồn tại trong lớp. Trừ một vài tên côn đồ, và một số nữ sinh có mục đích không thuần khiết muốn câu dẫn cô thì không còn ai dám đến gần cô.

Thất Nguyệt vò vò tóc. Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên.

“Aiz!” Thất Nguyệt không kiên nhẫn vắt khăn lau lên cổ, trả lời điện thoại.

“Long Tam, tôi là giáo viên chủ nhiệm…”

Buông điện thoại, Thất Nguyệt cảm thấy cả người như sống lại. Giáo viên chủ nhiệm cư nhiên chủ động gọi điện cho cô, nói tin tưởng cô, còn muốn hẹn gặp cô. Mấy ngày nay cô vẫn luôn tìm cơ hội, nhưng lại không gặp được giáo viên chủ nhiệm. Không nghĩ đến ông ta lại trực tiếp tìm đến.

Thất Nguyệt vội vàng dùng khăn lông lau khô nước trên người, sau đó mặc quần áo, chạy xuống dưới nhà. Chủ nhiệm hẹn gặp mặt cô, vì vậy cô chọn điểm hẹn bên cạnh quảng trường nhỏ. Ở đó tương đối vắng người, thích hợp để nói chuyện.

▶Lải nhải time: Tối mai up chương tiếp.-.

Còn có:

1. Vẫn đang tuyển editor.

2. Chương này hơi bị dài, vote để tiếp động lực nào:v

3. Nhớ ghé qua hai hố khác t đào. Đảm bảo k thất vọng.

Nhiệt tình pr 📣📣📣.