Chương 96: Thiếu nữ dưới bầu trời u ám (10)
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 96: Thiếu nữ dưới bầu trời u ám (10) tại dualeotruyen.
Editor: Khả Yên
Beta-er: Niêm Hoa Nhất Tiếu
Thất Nguyệt đang phát chán, chợt nhớ tới thành chủy thủ nhặt được sau khi PK với Khiếu Thiên. Ban nãy, lúc bán đồ, bởi vì trên đường có quá nhiều người, cô lại chẳng muốn rước thêm phiền phức nên vẫn chưa xem thuộc tính của nó là gì. Bây giờ rảnh rỗi, Thất Nguyệt liền duỗi tay lấy thanh chủy thủ ra từ trong túi trữ vật.
Thanh chủy thủ trong tay Thất Nguyệt trông thật nhỏ bé, nhưng cũng đặc biệt tinh xảo. Chủy thủ được thiết kế vô cùng tối giản, thoạt nhìn tựa như một mảnh trăng lưỡi liềm, toàn thân tản ra một vầng ánh sáng tím bao phủ toàn bộ bàn tay Thất Nguyệt, khiến tay cô dần trở nên óng ánh trong suốt. Lần đầu tiên nhìn thấy nó, cô đã bị vẻ ngoài tinh mỹ của nó hấp dẫn. Sau khi xem xét thuộc tính xong, đôi mắt của Thất Nguyệt lại càng trừng lớn hơn nữa. Nhặt được bảo bối a!
Thanh chủy thủ này tên Tử Nguyệt Bạc Vũ, ngoại trừ khả năng sát thương kinh người, còn được buff +30 (điểm) nhanh nhẹn, +30 (điểm) trí mạng*, 10% (khả năng) đóng băng đối thủ trong phạm vi 4 cấp**, ngoài ra còn đi kèm một skill Ảo Ảnh, có thể đồng thời tạo ra 4 phân thân giống hệt nhau. Mặc dù phân thân không thể công kích, nhưng lại có thể khiến đối phương lâm vào khó khăn khi phân biệt thật giả. Đáng tiếc, skill Ảo Ảnh yêu cầu điểm nhanh nhẹn tương đối cao, trong chốc lát không thể ngay lập tức kích hoạt. Nhưng tóm lại, tất cả những thứ trên đều không phải là điều quan trọng nhất. Điều khiến Thất Nguyệt khiếp sợ chính là, đây là vũ khí trưởng thành.
[*] nguyên gốc là “Nhất kích tất sát” = Một phát chết luôn
[**] 10% khả năng đóng băng đối thủ trong phạm vi 4 cấp: ví dụ Thất Nguyệt level 30 thì cô có 10% khả năng đóng băng đối thủ có level nằm trong khoảng 26-34.
Là vũ khí trưởng thành đấy! Thất Nguyệt càng nghĩ càng kích động. Mấy ngày này, ngày nào cô cũng không ngừng giết quái hoặc PK, vì vậy cách nhìn của cô đối với game này cũng không còn giống như trước kia. Lại nói, kể từ khi bắt đầu bước vào game, Thất Nguyệt đã nghĩ kỹ rồi. Cô không có ý định bỏ qua cho Băng Lưu Ly. Mặc dù cô ta không có ý định giết chết Phùng Tiểu Vũ, nhưng cái chết của nguyên chủ xác thực là do cô ta gây ra. Cho dù đó chỉ là một cô gái đang tuổi phản nghịch, nhưng Thất Nguyệt cô là người ân oán rõ ràng, nếu bảo cô lấy ơn báo oán, vậy ai là người trả ơn.
Nếu cô ta đã thích khiến người khác bị giết đến mức không dám vào game, vậy Thất Nguyệt cô đây cũng phải để cô ta tự mình nếm thử loại cảm giác này.
Thanh chủy thủ này không thể nghi ngờ chính là thứ khiến Thất Nguyệt tiến gần hơn với mục tiêu. Băng Lưu Ly là pháp sư số một số hai trong đệ nhất bang hội thành Huyễn Nguyệt. Nếu cô muốn giết cô ta đến mức không dám tiến vào game, vậy chính là muốn trở thành kẻ thù của toàn bộ thành Huyễn Nguyệt. Vì vậy, cô cần phải có thực lực tuyệt đối, chỉ có như vậy mới có thể đạt được mục đích của bản thân.
Thất Nguyệt khua chủy thủ trong tay mấy cái, không nhịn được tán thưởng trong lòng. Quả nhiên là trang bị cao cấp a, so với Dịch Cốt đao bằng đồng của cô… dù có vứt trên đường lớn cũng chẳng ai thèm nhặt.
Sau khi chơi một lúc, Thất Nguyệt thu đao. Đúng lúc đó, cô bất chợt chạm tới chiếc nhẫn của Andrew trong túi trữ vật. Thất Nguyệt trong lòng vừa động, lấy nhẫn ra, nghĩ nghĩ cuối cùng đeo lên ngón tay, lại đứng lên một lần nữa, đối thoại với giáo chủ.
“Trời ạ, con của ta, con đã từng gặp được Andrew lưu lạc nơi đất khách quê người sao?”
Giáo chủ vừa nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Thất Nguyệt, không đợi cô kịp mở miệng, liền hỏi.
Khi người chơi giao nhiệm vụ, luôn có một lớp không gian khoảng một mét ngăn cách với thế giới bên ngoài. Người bên ngoài căn bản không thể tiến vào, cũng không thể nhìn thấy hay nghe thấy đoạn đối thoại giữa hai người, chỉ có thể nhìn thấy hai người đang giao tiếp với nhau.
“Đúng vậy. Giáo chủ đại nhân, là Andrew bảo ta tới tìm người, hắn nhờ ta giao nhẫn cho người.” Thất Nguyệt vui vẻ nói. Trong lòng lại giận chó đánh mèo nhân viên thiết kế, cô vẫn luôn cho rằng chỉ cần nhẫn nằm trong túi trữ vật là có thể kích hoạt cốt truyện nhiệm vụ, lại không nghĩ tới phải đưa ra mới đúng ý nhân viên chế tác game.
PS của tác giả: Đây hoàn toàn là do cô ngu ngốc có được không!!
“Con thân yêu của ta, vô cùng cảm kích con. Andrew đã rời đi rất lâu, đến nay vẫn không có bất kỳ tin tức gì. Điều này thật sự khiến lòng ta nóng như lửa đốt. Con thân yêu, con tốt bụng như vậy, có nguyện ý giúp ta một việc không?” Giáo chủ cầm nhẫn nói với Thất Nguyệt.
“Đương nhiên, giáo chủ đại nhân.” Thất Nguyệt vội vàng tiếp nhận nhiệm vụ.
Quả nhiên đúng như Thất Nguyệt nghĩ, nếu đã tình nguyện bỏ công sức tạo ra nhiệm vụ này, như vậy nhiệm vụ tuyệt đối không hề đơn giản. Hiển nhiên, đây là một nhiệm vụ liên hoàn (chuỗi nhiệm vụ). Chỉ cần là nhiệm vụ liên hoàn, như vậy phần thưởng chắc chắn sẽ không tầm thường.
“Thật tốt quá! Con của ta, sở dĩ năm đó Andrew buộc phải đi tha hương là vì y đã vô tình gỡ bỏ phong ấn một loại ma quỷ gây bệnh dịch bị nhốt trong thánh đàn. Chuyện này khiến y áy náy vô cùng, ngày nào cũng sống trong đau đớn khổ sở, cuối cùng phải bỏ đi tha hương. Sở dĩ Andrew tìm đến con, cũng là vì con là người có tấm lòng thiện lương cao quý có thể khiến y tin tưởng, là người có năng lực hoàn thành phó thác của y. Hiện nay, loại ma quỷ đó đã đem vi khuẩn gây bệnh tới Anders. Đó là một thôn nhỏ nằm trong Rừng Tận Thế trên núi Ám Dạ. Ta hy vọng con có thể giết chết ma ôn dịch, mang trái tim của nó về đây. Con có đồng ý không?”
“Ta đồng ý!” Thất Nguyệt lại gật đầu một lần nữa.
Ánh mắt giáo chủ đại nhân nhìn Thất Nguyệt càng thêm từ ái, hắn cầm nhẫn Andrew trong tay trả lại cho Thất Nguyệt, sau đó nói:
“Chiếc nhẫn này có thể ngăn ngừa khuẩn gây bệnh của ma ôn dịch, bảo vệ con và bạn bè của con không bị nhiễm bệnh. Khi chiến đấu với ác ma, con nhất định phải đeo nó trên tay. Thần linh sẽ phù hộ cho con, và luôn bên con.”
Thất Nguyệt còn muốn hỏi thêm vài vấn đề về nhiệm vụ, nhưng giáo chủ đại nhân đã trở lại trạng thái ban đầu, hỏi cái gì cũng không trả lời. Xem ra cô sẽ không hỏi được thêm bất kỳ thông tin hữu ích nào, chỉ có thể tự mình mò mẫm mà thôi.
Rừng Ám Dạ cũng không phải nơi khó tìm, là một khu luyện cấp ngoại thành. Thất Nguyệt lượn một vòng trên forum vẫn tìm không ra bất kỳ tin tức nào về thôn Tận Thế. Xem ra đây hẳn là một phó bản ẩn*. Nhưng nhật ký nhiệm vụ** đã ghi rõ, muốn tiến vào phó bản này cần có level tối thiếu là 25, mà hiện tại level của cô còn kém không ít, vì vậy Thất Nguyệt cũng không tìm hiểu thêm tin tức nhiệm vụ nữa. Cô dự định sẽ tới ngoại ô luyện cấp.
[*] Phó bản ẩn: khác với phó bản thông thường mang tính công khai, hiện rõ trên bản đồ, bất kì người chơi nào cũng có thể tiến vào, phó bản ẩn yêu cầu phải nhận nhiệm vụ đặc thù và có vật phẩm nhiệm vụ mới có thể kích hoạt.
[**] Nhật ký nhiệm vụ: đơn giản mà nói, chính là ghi lại toàn bộ thông tin và quá trình thực hiện nhiệm vụ từ đầu đến cuối.
Quán rượu lính đánh thuê.
Lúc này, trong một gian phòng nọ, đang có một nhóm người ngồi quây quần quanh bàn, lắng nghe tin tình báo mà đạo tặc thăm dó được.
“Dã Vọng, cậu nói tên cô gái đó không phải là Thất Nguyệt?” Không đợi pháp sư nãy giờ vẫn luôn trầm tư mở miệng, Hoa Gian đã nhanh hơn một bước, lên tiếng hỏi đạo tặc Dã Vọng.
“Đúng vậy, không phải là Thất Nguyệt. Cô ấy tên là Hôi Ám Không Linh, ban đầu là người chơi của thành Huyễn Nguyệt, nhưng bởi vì đắc tội một nữ pháp sư thuộc đệ nhất bang hội thành Huyễn Nguyệt tên Băng Lưu Ly, cho nên bị người ta luân bạch. Sau đó, không biết làm cách nào mà cô ấy tới được thành Nhật Mộ của chúng ta.” Dã Vọng suy nghĩ một chút, lại nói:
“Hiện tại có người bỏ tiền ra truy nã cô ấy. Hình như là vì cô ấy bạo* trang bị của một người chơi đỉnh cấp** tại thành Huyễn Nguyệt. Người đó ra giá 800 vàng, chỉ cần dong binh đoàn nào có thể bạo ra kiện trang bị cực phẩm đó từ trên người Hôi Ám Không Linh liền thưởng. Thật ra mà nói 800 vàng cũng không tính là nhiều, nhưng trang bị cực phẩm kia lại cực kỳ hấp dẫn, nghe nói Thiên Lý Lưu Quang*** đã nhận nhiệm vụ này, hiện tại còn đang tìm cơ hội.”
[*] Bạo trang bị: PK rơi trang bị, nhặt được trang bị của đối thủ thì gọi là bạo trang bị. Thông thường phần lớn game nhập vai đều tuân theo quy tắc, một khi PK thua sẽ rơi trang bị, bắt đầu rơi từ trang bị tốt nhất.
[**] Người chơi đỉnh cấp: người chơi có cấp cao nhất tính tại thời điểm hiện tại và tại nơi đó.
[***] Thiên Lý Lưu Quang = Vạn Dặm Ánh Sáng
Dã Vọng nói xong còn đem số liệu của Tử Nguyệt Bạc Vũ chia sẻ cho mọi người. Vừa nhìn, ai nấy đều kinh ngạc kêu lên. Trang bị cực phẩm trên diễn đàn bát quái nhiều không kể xiết, nhưng so với thanh chủy thủ này căn bản không đáng để nhắc tới.
“Cậu nói cô ấy bạo ra thanh chủy thủ này từ trên người người chơi mới?” Pháp sư mặc áo bào màu thiên thanh xem xong, dường như không quá hứng thú với thanh chủy thủ cực phẩm kia, ngược lại càng hứng thú với Thất Nguyệt hơn.
“Đúng vậy.” Dã Vọng gật đầu.
“Chủy thủ này cũng không phải là trang bị bình thường, có thể có được loại trang bị này chắc chắn không phải tay mới, người chơi kia cấp bao nhiêu rồi?” Pháp sư tiếp tục hỏi.
“Cấp 35, bởi vì thời điểm bị giết trên người có giá trị PK, trực tiếp rớt hai cấp, hiện tại cấp 33. Lão đại, anh muốn biết tin tức của người này sao?” Dã Vọng nói.
“Không cần, cậu chuẩn bị đi nhận nhiệm vụ đi.” Pháp sư đứng lên.
“Nhiệm vụ gì cơ?” Dã Vọng nhất thời không phản ứng kịp.
Trong mắt pháp sư mang theo một tia ý cười: “Đuổi giết Hôi Ám Không Linh.”
#Tiếu: mải chơi quên lối về, để mọi người chờ lâu rồi:((((((
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️