Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Khác Long Uy Chiến Thần Chương 13: Ngượng ngùng

Chương 13: Ngượng ngùng

1:27 sáng – 01/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 13: Ngượng ngùng tại dualeotruyen. 

Cùng Uy Long đi dự tiệc, dĩ nhiên Chu Nhược Mai muốn anh làm tài xế.

Uy Long lái chiếc Audi của Chu Nhược Mai đi đón Nguyễn Tú Hằng trước.

Tú Hằng là bạn thân nhất của Nhược Mai, cô là một tiểu thuyết gia online khá nổi tiếng, cô ấy viết tiểu thuyết toàn thời gian và không đi làm bên ngoài. Nguyễn Tú Hằng chủ yếu viết tiểu thuyết ngôn tình, thu nhập của cô ấy không tệ, khoảng 15 – 20 triệu mỗi tháng. Mức cao nhất thậm chí có thể lên tới 30 triệu. Tú Hằng lên xe, khi thấy Uy Long ở vị trí lái xe thì giật mình ngơ ngác.

“Tú Hằng, cậu sao vậy? Trông cậu có vẻ ngạc nhiên…” Chu Nhược Mai hỏi.

“Nhược Mai, cậu định đưa Uy Long đến bữa tiệc à?” Nguyễn Tú Hằng vẫn chưa hết kinh ngạc.

“Phải, có vấn đề gì không? Tớ không được phép đưa chồng đến bữa tiệc à?” Chu Nhược Mai hỏi lại.

“Tất nhiên là được, mọi người cũng đưa người thân của họ đến. Chỉ là tớ thấy hơi bất ngờ, không phải lúc nào cậu cũng xấu hổ về anh ta và giấu nhẹm anh ta ở trong nhà sao? Sao bỗng dưng hôm nay lại cùng anh ta ra ngoài vậy?”, Nguyễn Tú Hằng nói.

“Bây giờ tớ đã nghĩ khác về anh ấy rồi, đừng quan tâm nữa.” Chu Nhược Mai nói.

“Chà, đúng vậy nhỉ. Có vẻ Uy Long này rất giỏi ở những khía cạnh khác!” Tú Hằng nói.

“Ý cậu là sao? Khía cạnh khác nào?” Chu Nhược Mai thật lòng muốn nghe cách cô bạn thân đánh giá về chồng mình.

“Trước hết, anh ta đẹp trai và cao ráo, body trông cũng ổn phết. Rồi thử nhìn vào đôi mắt u sầu của anh ta xem, có cảm giác nó đang che giấu điều gì đó.” Nguyễn Tú Hằng nói.

Cô vốn là tiểu thuyết gia nên có một trí tưởng tượng đặc biệt phong phú. Cô thường tưởng tượng rằng những người xung quanh mình là những nhân vật bí ẩn và tầm cỡ. Uy Long nghe Nguyễn Tú Hằng nói điều này thì đột nhiên đổ mồ hôi, dường như tất cả mọi điều về anh đều bị cô nhìn ra! Tuy nhiên, đây cũng là lý do khiến Uy Long thích Nguyễn Tú Hằng vì cô không bao giờ coi thường anh như những người khác.

Nghe bạn mình nói điều này, Chu Nhược Mai bỗng cảm thấy ở Uy Long thực sự có một chút tốt.

Tuy nhiên, cô chắc chắn không dễ dàng thừa nhận: “Cậu có thể thấy gì chứ? Ai mà cậu chẳng nhận xét là có khí chất vương giả, thôi cho tớ xin đi.”

“Đó là vì cậu chẳng bao giờ chú ý. Nếu tớ cũng có một người chồng đẹp trai như vậy, tớ sẽ chỉ giữ rịt anh ấy ở nhà để ngắm thôi.” Tú Hằng nói.

“Được thôi, nếu cậu đã thích anh ta như vậy, tớ cũng sắp ly hôn với anh ta rồi, cứ chuẩn bị sẵn sàng đi.” Chu Nhược Mai giận dỗi nói.

“Hả, cậu thực sự định ly hôn sao?” Nguyễn Tú Hằng ngạc nhiên hỏi.

“Không phải tớ muốn ly hôn với anh ta, nhưng anh ta đã cá cược với cả gia đình tớ rằng sẽ sắp xếp lại một đám cưới hoành tráng cho tớ vào 26 tháng này. Nếu không làm được, chúng tớ sẽ ly dị. Tớ có thể làm gì đây?” Nhược Mai nói giọng rầu rĩ.

“À, tớ nhớ ra rồi, chuyện này đã được lan truyền khắp thành phố.”

Sau đó, Nguyễn Tú Hằng lại hỏi Uy Long một lần nữa: “Uy Long, có thật là anh sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng cho Nhược Mai không?”

“Dĩ nhiên.” Uy Long nói.

“Anh còn nói rằng sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng hơn Chu Lệ Ngọc 100 lần, bộ anh định tổ chức ở khách sạn Thiên Long sao?” Tú Hằng nói một cách đáng kinh ngạc.

“……” Uy Long lại đổ mồ hôi, im lặng không biết nói gì.

Chu Nhược Mai cũng toát mồ hôi. Đây là điều mà cô thậm chí không dám nghĩ tới. Nguyễn Tú Hằng này thực sự là người có tầm nhìn!

“Cô nghĩ gì vậy, một người như tôi mà có thể bao trọn toàn bộ khách sạn Thiên Long?” Uy Long cố gắng lảng đi câu hỏi của Tú Hằng, thay vào đó hỏi lại cô.

“Tôi không nghĩ thế. Điều đó hoàn toàn bất khả thi, nhưng chẳng phải quá trùng hợp sao? Anh nói rằng sẽ tổ chức đám cưới cho Nhược Mai lớn gấp hàng trăm lần so với Chu Lệ Ngọc. Và ai đó đã đặt trọn khách sạn Thiên Long vào ngày 26. Rõ ràng chỉ có khách sạn Thiên Long mới đủ tầm cỡ để tổ chức một đám cưới hoành tráng hơn một trăm lần so với Chu Lệ Ngọc . Dĩ nhiên là tôi thấy nghi ngờ anh đã làm điều đó.” Nguyễn Tú Hằng nói.

“Được rồi, Tú Hằng, đừng nghĩ quá nhiều, điều đó là không thể. Chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi, 26 là một ngày đẹp mà, thiếu gì sự kiện tổ chức vào ngày đó.” Chu Nhược Mai cười xòa và hoàn toàn không nghĩ Uy Long có thể làm được điều đó.

“Chà, hơi khó tin. Nhưng dù sao đi nữa, nếu Uy Long tổ chức đám cưới cho cậu, mà cậu lại là bạn thân nhất của tớ, tớ sẽ làm phù dâu của cậu.” Nguyễn Tú Hằng vui vẻ nói.

“Điều đó còn phụ thuộc vào việc anh ấy có thực sự tổ chức được đám cưới đó hay không.” Chu Nhược Mai nói

một cách ngán ngẩm.

“Không vấn đề gì, ngày 26, cô sẽ là phù dâu cho Nhược Mai!” Uy Long nói.

“Được lắm, quân tử nhất ngôn, tôi hy vọng anh không để Nhược Mai của tôi phải xấu mặt lần nữa.” Nguyễn Tú Hằng nói.

Buổi tiệc được tổ chức tại khách sạn Times. Tất cả mọi người đã ra trường được nhiều năm, rất nhiều người đã rời khỏi thành phố đi lập nghiệp xa xứ, vì vậy buổi lễ hôm nay chỉ có khoảng hơn chục người. Họ đã đặt một phòng lớn tại khách sạn Times, mọi người cũng nhau ngồi ăn vui vẻ. Khi Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Hằng và Uy Long đến, tất cả những người khác cũng đã đến đông đủ.

Trước đây Chu Nhược Mai là hoa khôi trường đại học và là người đẹp nhất ở Quốc Hòa, dĩ nhiên các bạn cũ của cô đều biết cô đã lấy chồng. Mặc dù nhiều bạn cùng lớp của Chu Nhược Mai chưa bao giờ gặp Uy Long, nhưng vì sự nổi tiếng của Chu Nhược Mai , người chồng hờ vô dụng này của cô đã khiến tất cả những người bạn

cùng lớp phát cáu, đặc biệt là đám con trai. Hầu hết những người bạn cùng lớp đại học đều có trình độ tương đối, họ sẽ không châm biếm Chu Nhược Mai và Uy Long . Những nam sinh đã từng phải lòng Chu Nhược Mai chỉ im lặng thở dài, cảm thấy đây đúng là “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”. Còn những cô bạn gái khi biết rằng

hoa khôi của trường đã kết hôn với một kẻ nghèo rớt lại còn vô tích sự, họ càng cảm thấy rất hả hê trong lòng.

Mặc dù hầu hết các bạn cùng lớp không ai mỉa mai, nhưng bất cứ nơi nào cũng tồn tại những kẻ kênh kiệu xấu tính. Lớp của Chu Nhược Mai cũng vậy, giống như khi chúng ta đến quán karaoke hay các Bar club, luôn có những người làm công việc pha trò gọi là hoạt náo viên.

Ở lớp của Nhược Mai, người này là Hoàng Minh Lý. Cô ta cảm thấy rằng nếu các bạn cùng lớp của mình vẫn cứ tiếp tục giả vờ thân thiện với Uy Long , mọi thứ sẽ trở nên chán chết.

Vì vậy, sau vài lời giới thiệu, Hoàng Minh Lý nói với Uy Long : “Yo, xem ai này, chẳng phải là Uy Long nổi tiếng đây sao! Tôi đã nghe nói rất nhiều về anh, hôm nay lại được gặp mặt như thế này, thực sự là bất ngờ lắm đó, trông anh thực sự là y hệt như lời đồn vậy! ”

Mặc dù những lời của Minh Lý rất lịch sự, mọi người trong phòng đều nghe ra được sự mỉa mai trong chất giọng the thé của cô ta. Cô ta chỉ đang cố tình muốn nói đến sự bất tài vô dụng của Uy Long. Nghe những lời nói của Hoàng Minh lý, khuôn mặt Chu Nhược Mai bỗng nhíu mày. Khi còn ở trường, Hoàng Minh Lý luôn bị hào quang của Chu Nhược Mai nhấn chìm. Bây giờ có một cơ hội tốt như vậy, cô ta chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.

Một lúc sau, Minh Lý bắt đầu giới thiệu người đàn ông ngồi cạnh cô: “Đây là bạn trai tôi – Cao Đông Minh, là chủ sở hữu một hộp đêm giải trí.”

Lời giới thiệu của Minh Lý không làm các bạn cùng lớp ngạc nhiên, họ chỉ gật đầu lịch sự. Những sinh viên này có quan điểm và thành tích của riêng họ, một số thậm chí có công ty riêng của họ, nhưng họ tương đối khiêm tốn. Chủ sở hữu của một câu lạc bộ giải trí thực sự không phải là một nhân vật đáng để họ quan tâm. Tất cả họ đều biết rằng Hoàng Minh Lý luôn có mâu thuẫn với Chu Nhược Mai từ hồi còn học đại học và cô ta chỉ muốn khoe bạn trai để chọc tức Chu Nhược Mai. Về tiền bạc, chồng của Chu Nhược Mai không mạnh bằng bạn trai của Minh Lý, nhưng Chu Nhược Mai có gia thế hiển hách hơn. Một công ty Chu gia cũng mạnh hơn một ngàn câu lạc bộ giải trí. Vế so sánh này quả thực có chút khập khiễng. Mặc dù Chu gia không phải là gia tộc mạnh nhất đất Quốc Hòa mà chỉ là một gia đình hạng hai, nhưng sự hậu thuẫn này vẫn vững chắc hơn tất cả mọi người ở đây. Hoàng Minh Lý thậm chí còn chẳng ý thức được điều đó. Đúng là không biết xấu hổ?

Lời giới thiệu của Hoàng Minh Lý về bạn trai cô ta không gây ra nhiều phản ứng. Cô ta tỏ vẻ không vui. Sau nhiều năm gặp lại, khi mà Chu Nhược Mai đã bị rơi vào hoàn cảnh ngặt nghèo đến thế nhưng rốt cuộc Hoàng Minh Lý vẫn không thể hơn Nhược Mai chút nào, cô ả cảm thấy rất khó chịu.

Vì vậy, cô ta lại nói: “Bạn trai của tôi còn sở hữu rất nhiều súng ống. Sau này, nếu ai đó bị bắt nạt, mọi người có thể liên hệ với tôi.”

Nghe Hoàng Minh Lý nói vậy, nhiều người toát mồ hôi lạnh. Nếu có thể sở hữu nhiều vũ khí như vậy, anh ta chắc hẳn phải là một nhân vật có máu mặt trong giang hồ! Các cựu sinh viên lúc này mới bắt đầu liếc nhìn Cao Đông Minh và nhận ra anh ta có vóc người khá cao to, cơ bắp gân guốc, với một sợi dây chuyền vàng lớn quanh cổ và vài hình xăm mờ sau chiếc áo hơi mở.

Hẳn rồi, anh ta nhất định là tay chơi trong giang hồ, hung dữ và xấu xa, không nên dây vào! Thật bất ngờ, Hoàng Minh Lý lại quen một người bạn trai như vậy!

Nhiều người bắt đầu run sợ vì không ai muốn xúc phạm một người như vậy. Hoàng Minh Lý dính đến loại người này làm gì vậy? Một số người thậm chí bắt đầu hối hận khi đến bữa tiệc họp lớp này. Tuy nhiên, trong lúc này, họ không dám đi ngay lập tức, vì sợ rằng sẽ xúc phạm Cao Đông Minh, họ chỉ có thể tâng bốc vài lời.

“Không ngờ ngài Cao cũng có mặt ở đây, đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt, ngài quả thực có khí chất phi thường.”

“Minh Lý, bạn trai của cậu thật đáng nể, vừa giàu có, vừa mạnh mẽ, xin hai người sau này có thể chiếu cố nhiều hơn đến chúng tôi!”

“Minh Lý à, nếu sau này chúng tôi gặp rắc rối, chúng tôi chắc chắn sẽ cần nhờ tới sự giúp đỡ của cậu, lúc đó hy vọng cậu nể mặt một chút.”

Ban đầu nó là nơi tụ tập của những người bạn cũ, nhưng vì sự xuất hiện của Cao Đông Minh, bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt đến kỳ lạ. Hoàng Minh Lý rất thích cảm giác được nịnh hót này, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào, ánh mắt của Cao Đông Minh đã quét qua và dừng lại ở Nhược Mai. Chu Nhược Mai nhận ra ánh mắt khó hiểu của Cao Đông Minh, đột nhiên nổi hết da gà, cảm thấy khó chịu như đang ngồi trên thảm kim.