Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Ngôn Tình Lục Tổng, Em Không Dám! Chương 3: Đã lâu không gặp người tôi yêu(3)

Chương 3: Đã lâu không gặp người tôi yêu(3)

10:12 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 3: Đã lâu không gặp người tôi yêu(3) tại dualeotruyen. 

“Tiểu Uy em muốn uống gì?” Mạt Huyền hỏi.

“Một ly cà phê”

“Không được! lấy một ly hồng trà, một nước cam và một cà phê” Mạt huyền phản bác sau đó quay sang nói với phục vụ.

“Huyền a!” Bá Uy nhăn nhăn mũi.

“Ngoan, em không nên uống cà phê. Nó làm tổn hại đến da vè thần kinh của em” Mạt Huyền xoa xoa đầu Bá Uy.

“Vậy sao thức uống đó chị lại đem đi uống?” Bá Uy không chịu, chu chu môi thật đáng yêu.

“Vì chị là người lớn”

Bá Uy bĩu môi một cái tỏ vẻ không phục. Mạt Huyền chỉ lớn hơn hôn 4 tuổi thôi mà!

“Thế thì lúc đầu chị tự quyết định luôn cần gì hỏi em nữa” Bá Uy liếc Mạt Huyền một cái.

“Chỉ là chị muốn hỏi thôi cô bé ngốc” Cốc đầu Bá Uy mộ cái. Mạt Huyền cười thật lớn.

Bá Uy xin phép đi vệ sinh nhưng thật ra là đi đến bàn phục vụ đổi thức uống. Cô không thấy chàng trai phục vụ mặc áo sơ mi trắng khi nãy đâu, mà cũng thật ngại khi đi đến trực tiếp đổi nên định quay lại ghê thì cô thấy có một chàng trai. Không! là đàn ông cũng mặc sơ mi trắng đứng ngay quầy, tưởng là phục vụ nên kêu lại nói chuyện.

Anh vừa bước đến làm cô kinh động đến vẻ đẹp yêu mị của anh. Vóc người cao khoảng 1m9, cô chỉ đứng đến tầm ngực anh ta. Tóc vuốt gọn ra phía sau. Đôi mắt với đồng tử màu tím huyền kia thật cuốn hút. Sống mũi cao, thẳng. Môi mỏng và thêm hai mày kiên định kia, khiến khuôn mặt anh trông đến tám phần lạnh lùng. Anh đã cao rồi, hai vai cùng tấm lưng rộng lớn làm cho anh từ trên cuống dưới toát lên một khí thế khác người. Nhưng cái khí thế này chỉ làm cho người ta thêm thập phần sợ anh thôi. Công nhận phục vụ ở đây thật ngầu.

“Anh à! Bàn phía bên kia khi nãy có gọi ba thức uống, anh đổi ly hồng trà thành trà sữa nhé!” Thấy được cô, người cô cho là phục vụ đó thoáng sững người nhìn cô chằm chằm. Ánh mắt hiện lên với nhiều ý nghĩ sâu xa. Sau đó người ấy quay đầu đi về phía quầy.

Tuy rằng tên phục vụ này rất đẹp trai nhưng chút hơi đần, thôi thì cũng may anh ta hiểu ý mình là được.

Về lại chỗ, vừa đặt mông xuống đã nghe thấy tiếng Thiện Tần Nhi hỏi cô “Em ra trường rồi sau này sẽ làm gì? đừng nói với chị là em ăn bám ở nhà nhé!”

“Không có đâu a. Em thích cuộc sống bình thường thôi! em nghĩ sẽ xin việc vài công ty có tiếng nào đó nha”

“Tốt! em muốn vào công ty nào?” Mạt Huyền đang hí hoáy điện thoại vì tính nhiều chuyện không bỏ được mà cũng chen mỏ nói.

“Dực Hoả chẳng hạn a” cô lúc đầu cũng không biết nên chọn công ty nào như tầm nhìn của cô vừa lướt qua tờ báo trên bàn nhìn thấy quảng cáo công ty tài chính “Dực Hoả – công ty có sức ảnh hưởng lớn trong nước lẫn ngoài nước” thật ra tài chính đối với cô cũng coi như có hứng thú nên khi được Mạt Huyền hỏi cô đã nêu lên công việc sáng giá này.