Chương 7: Tỷ lệ vàng
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7: Tỷ lệ vàng tại dưa leo tr.
“Thật ngại quá ngài Lục, bên ngoài căn cứ quá nguy hiểm, tôi không muốn mạo hiểm.”
Cố Phồn từ chối đề nghị của Lục Nhai giống như từ chối nhóm Tinh Hà, cũng đưa ra biện pháp giải quyết: “Nếu ngài không tin dược hiệu của Tránh Thú Đan, tôi và ngài có thể hủy bỏ giao dịch, ngài trả lại Tránh Thú Đan cho tôi, tôi sẽ hoàn lại cho ngài một vạn điểm huân công.”
Phía sau truyền đến tiếng hít hơi, là Mạnh Liên Doanh che miệng.
Cố Phồn từ chối bọn họ coi như bình thường, nhưng làm sao Cố Phồn cũng dám từ chối anh họ?
Ánh mắt Mạnh Liên Doanh nhìn Cố Phồn tràn ngập đồng tình.
Lục Nhai nghe vậy, xoay bình sứ trong tay, nhìn Cố Phồn dò xét: “Cô không dám theo tôi đến thành phố An có phải lo tôi phát hiện ra đây là thuốc giả không, cô không giải thích được sao?”
Cố Phồn nghiêm mặt nói: “Ngài có thể xúc phạm tôi, không cần xúc phạm ông tôi.”
Lục Nhai: “Cô Cố hiểu lầm rồi, trừ phi người khác trêu chọc tôi trước, tôi sẽ không xúc phạm bất cứ ai, chỉ là vì cô kinh doanh buôn bán thuốc nên tạo dựng danh tiếng tốt. Tôi và cô có thể hủy bỏ giao dịch này, nhưng tôi sẽ nghi ngờ về dược hiệu đan dược của cô, tôi nghi ngờ thì bộ phận quản lý công thương của căn cứ sẽ không bao giờ cấp giấy phép kinh doanh cho cô, không có giấy phép kinh doanh cô không thể buôn bán bất kỳ loại dược nào, nếu vi phạm thì cô sẽ bị cục cảnh sát giam giữ.”
Nếu Cố Phồn quay đầu lại, cô sẽ phát hiện khóe miệng Mạnh Liên Doanh đã bắt đầu co giật.
Nhưng Cố Phồn đối với uy hiếp của Lục Nhai vẫn còn hoài nghi: “Ngày hôm qua tôi bán thuốc ở cục cảnh sát, lúc ấy cũng không có giấy phép kinh doanh, sao bọn họ không bắt tôi?”
Lục Nhai: “Bởi vì lúc ấy những cảnh sát đó nghĩ rằng cô là người tôi muốn chiếu cố, bọn họ cho tôi mặt mũi.”
Cố Phồn:…
Mạnh Liên Doanh rốt cục nhìn không nổi nữa, tiến đến bên cạnh Cố Phồn, vỗ vỗ bả vai cô nói: “Cậu cứ đi cùng anh họ một chuyến đi, đừng lo lắng, có anh họ tôi ở đây, anh ấy nhất định sẽ bảo vệ cậu bình an vô sự trở về.” Nếu Tránh Thú Đan của câụ thật sự có hiệu quả, Mạnh Liên Doanh ở trong lòng yên lặng bổ sung.
Cố Phồn xem như hiểu rõ, cô đây là chọc tới tên ác ôn của căn cứ, nếu không đồng ý với Lục Nhai, cô sẽ không cách nào đặt chân ở căn cứ.
“Đương nhiên nếu thuốc của cô Cố có tác dụng, tôi sẽ bồi thường cho cô một vạn điểm, coi như bồi thường thể xác và tinh thần cho cô.”
Đánh xong một gậy, Lục Nhai đúng lúc mà đưa cho Cố Phồn một viên kẹo ngọt.
Cố Phồn một chút cũng không cảm thấy ngọt, nhưng mức đãi ngộ cao như thế này làm cho cô không cam lòng dễ chịu hơn một chút.
Vào lúc này, Tinh Hà cùng Phong Hỏa, Thái Sơn, Thanh Đằng kết thúc cuộc thảo luận nhỏ, bước đến chỗ Lục Nhai nói: “Thiếu soái, thật ra trước khi ngài đến đây, Cố Phồn đã đồng ý đi thành phố An cùng chúng tôi làm nhiệm vụ rồi, nếu thiếu soái cũng muốn đi thành phố An săn giết Phong Hùng, không bằng chúng ta đồng hành như thế nào?”
Cố Phồn trong lòng khẽ nhúc nhích, trên mặt không lộ ra bất cứ sơ hở nào.
Thấy Lục Nhai có vẻ miễn cưỡng, Tinh Hà cười giải thích: “Cố Phồn nhát gan, nếu như quái thú đột kích, bên người nhiều người cậu ấy sẽ yên tâm một chút, đương nhiên trải qua chuyến đi này, cậu ấy chứng kiến qua thực lực của thiếu soái, nếu có cơ hội cùng thiếu soái đơn độc ra ngoài căn cứ, cậu ấy chắc chắn sẽ không có những băn khoăn như vậy một lần nữa.”
Lục Nhai chấp nhận lời giải thích này, hỏi: “Các cậu chuẩn bị khi nào đi thành phố An?”
Tinh Hà: “Sáng sớm ngày mốt xuất phát, thiếu soái cảm thấy thế nào?”
Lục Nhai: “Có thể.”
Mạnh Liên Doanh ho một tiếng, một tay khoác vai Cố Phồn, giúp cô đòi lợi ích: “Anh họ, anh xem Phồn Phồn là một tán hộ mới đến, ngay cả chiến giáp cũng không có, bên ngoài căn cứ nguy hiểm như vậy, nếu anh yêu cầu cậu ấy theo anh ra ngoài thì anh có phải nên chuẩn bị cho Phồn Phồn một bộ chiến giáp hay không?”
Cố Phồn nhìn Mạnh Liên Doanh một cái, đừng tưởng rằng như vậy cô sẽ quên chuyện cậu ta thay Lục Nhai sắp xếp sô pha ngồi mặt đối mặt với cô.
Lục Nhai rất hào phóng: “Một bộ chiến giáp hạng A có được hay không?”
Mạnh Liên Doanh hai mắt sáng lên, sau đó có chút ghen tị, chua xót nói: “Chiến giáp hạng A của em đều là do chính em liều mạng kiếm được, anh họ anh thiên vị.”
Lục Nhai mắt điếc tai ngơ, bấm một dãy số, trong lúc chờ đợi hai mắt quét nhìn Cố Phồn.
Cố Phồn không hiểu ra sao.
Ba giây sau, liên lạc được kết nối, Lục Nhai mặt không chút thay đổi mở miệng: “Chuẩn bị một bộ chiến giáp kiểu nữ hạng A, chiều cao một mét bảy, kích thước khác dựa theo tỷ lệ vàng, sáng sớm ngày mai đưa đến…”
Cố Phồn chú ý tới một từ xa lạ, tỉ lệ vàng.
Cô quay đầu hỏi Mạnh Liên Doanh cách cô gần nhất: “Tỷ lệ vàng là gì?”
Khuôn mặt tuấn tú của Mạnh Liên Doanh hơi ửng hồng, ánh mắt lóe lên: “Cái này không tiện nói, cậu tự mình tra đi.”
Cố Phồn nhìn về phía những người khác.
Tinh Hà đã ngồi trở lại trên sô pha xem báo, Phong Hỏa lôi kéo Thái Sơn, Thanh Đằng đi đánh bài, cũng không nhìn cô.
“Sáng sớm ngày mốt gặp lại ở lối ra căn cứ.”
Lục Nhai sắp xếp tốt chiến giáp của Cố Phồn, đứng dậy chào tạm biệt.
Mạnh Liên Doanh đi tiễn anh, Cố Phồn mở máy tính bảng sau lưng tìm kiếm “tỉ lệ vàng”.
Trang web nhảy ra rất nhiều nội dung, Cố Phồn chọn một đường dẫn có liên quan đến dáng người nhấp vào đó, sau khi đọc kỹ một lần, cuối cùng cô cũng hiểu được trước khi Lục Nhai gọi điện thoại vì sao phải dùng ánh mắt đó nhanh chóng quét qua cô.
Thân là một nữ tu chân giả một trăm tuổi cùng năm người Mạnh Liên Doanh cộng lại không kém bao nhiêu, Cố Phồn cảm thấy mình bị một hậu bối khinh bạc.
Một hậu bối tuy trẻ tuổi nhưng kỳ tài ngút trời, cô khẳng định đánh không lại.
Mạnh Liên Doanh vừa lúc tiễn xong Lục Nhai trở về, vừa vào cửa đã thấy Cố Phồn vẻ mặt không vui đang nhìn màn hình máy tính bảng, Mạnh Liên Doanh liền đoán được, vội vàng giải thích: “Phồn Phồn, cậu đừng hiểu lầm, anh họ tôi quả thật thích dùng cường quyền ép người, nhưng anh ấy tuyệt đối sẽ không cố ý đùa giỡn người khác, anh ấy quan sát dáng người cậu chỉ là muốn chuẩn bị chiến giáp thích hợp cho cậu, cậu cũng không muốn chiến giáp đưa tới mà không vừa phải không?”
Cố Phồn tỉnh táo lại, hỏi Mạnh Liên Doanh: “Tôi nghe nói chiến giáp hạng A có thể bay?”
Mạnh Liên Doanh: “Đúng vậy, chiến giáp hạng A được trang bị giày phi hành động cơ phản lực, tốc độ có thể đạt tới hai mươi km/h, có thể chống đỡ cường độ công kích đạn vật lý. Do vật liệu công nghệ cao khan hiếm, chiến giáp hạng A có tiền cũng không mua được, bình thường chỉ có dị năng giả cấp A đạt tới điểm cống hiến nhất định mới có thể đạt được một bộ.”
“Đúng vậy, mà sao anh họ của cậu lại hào phóng với Phồn Phồn như vậy?” Phong Hỏa nghi ngờ hỏi
Mạnh Liên Doanh sờ sờ đầu: “Có thể là cho Phồn Phồn mượn dùng tạm thời? Anh họ muốn đi đối phó với con Phong Hùng kia, cũng sợ Phồn Phồn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Cố Phồn:…… Như thế nào càng nói càng nguy hiểm?
Tám giờ sáng ngày hôm sau, hai người đàn ông mặc quân trang cầm súng tự tay đưa chiến giáp đến tay Cố Phồn, sau khi bàn giao xong hai người liền rời đi.
Cố Phồn về phòng thay quần áo.
Không thể không nói ánh mắt của Lục Nhai đủ độc, thân thể Cố Phồn đã trải qua quá trình tẩy tủy thật đúng là phù hợp với tỷ lệ vàng trong miệng người hiện đại, chiến giáp màu xám đen thiết kế bên người mặc ở trên người cô vừa hoàn mỹ giúp tôn lên dáng người, lại có thể đảm bảo bất kỳ chuyển động nào của cô cũng đều trôi chảy tự nhiên, không bị cản trở.
Học theo Thanh Đằng, Cố Phồn búi mái tóc dài lên đỉnh đầu.
Sau khi mặc xong, Cố Phồn mở cửa phòng đi xuống cầu thang.
Nhóm Mạnh Liên Doanh đều chờ ở đại sảnh, nhìn thấy Cố Phồn trang bị chiến giáp từng bước bước xuống cầu thang, Phong Hỏa nuốt một ngụm nước miếng, nhỏ giọng nói thầm: “Thì ra không phải tất cả nữ dị năng giả mặc chiến giáp vào đều biến thành nam.”
Phong Hỏa còn chưa dứt lời, Thanh Đằng một cước đạp lên bắp chân cậu ta.
Phong Hỏa hét thảm một tiếng.
Thanh Đằng trực tiếp gọi Cố Phồn: “Đi thôi, tôi dẫn cậu đi luyện tập phương pháp thao tác giày phi hành.”
Trong căn cứ luyện tập quá mức chói mắt, cũng không tiện.
Tinh Hà nói với Thái Sơn: “Cậu đi với họ đi.”
Gần căn cứ không có quái thú cấp cao, Cố Phồn cần đề phòng chính là lính đánh thuê khác, một bộ chiến giáp hạng A đủ để khiến một số lính đánh thuê mạo hiểm cướp đoạt.
Ba phút sau, Thái Sơn lái xe rời biệt thự cùng với Cố Phồn và Thanh Đằng.
Phong Hỏa hai tay ôm ngực tựa ở cửa nhìn chiếc xe việt dã đi xa, quay đầu lại hỏi Tinh Hà: “Lúc trước không phải nói muốn đi làm nhiệm vụ ở thành phố Ninh sao, sao lại đổi thành đi thành phố An.”
Giờ khắc này Phong Hỏa trong mắt không có bình thường tản mạn vui đùa, rất tỉnh táo.
Mạnh Liên Doanh cũng an tĩnh hơn bình thường, chờ Tinh Hà trả lời.
Tinh Hà ngồi trên sô pha, vừa đọc báo vừa bình tĩnh trả lời: “Trên người Cố Phồn dường như che giấu một số bí mật, Lục Nhai muốn biết, tôi cũng rất tò mò.”
Phong Hỏa cau mày: “Cho nên cậu yêu cầu đồng hành, không phải muốn bảo vệ Phồn Phồn?”
Tinh Hà: “Bảo vệ cùng quan sát có thể tiến hành đồng thời, hai điều này không hề mâu thuẫn.”
Phong Hỏa nhấn mạnh: “Tôi cảm thấy Phồn Phồn không phải là người xấu.”
Tinh Hà mỉm cười, nhìn sang nói: “Tôi không nói cậu ấy là người xấu, nếu như tôi còn nghi ngờ nhân cách của cậu ấy, sẽ không để cậu ấy sống ở đây.”
Phong Hỏa không thể nhìn thấu cậu ta, chuyển qua hỏi Mạnh Liên Doanh: “Phồn Phồn là cậu mang về, cậu nói xem như thế nào?”
Mạnh Liên Doanh nghĩ tới Sinh Cơ Bổ Huyết Đan Cố Phồn đưa, như Tinh Hà suy đoán, trên người Cố Phồn nhất định còn có bí mật khác.
Nhưng cậu ta đã hứa với Cố Phồn sẽ không nói ra ngoài.
“Tôi cảm thấy cậu ấy là người nhát gan, chưa bao giờ tiếp xúc với người khác ngoại trừ ông của mình, cho nên không thể hoàn toàn tin tưởng chúng ta.”
Trong mắt Mạnh Liên Doanh, Cố Phồn là người đơn thuần thiện lương, ham học hỏi, hoàn toàn là một cô gái chưa trải sự đời.
Phong Hỏa gật đầu: “Tôi đồng ý với cậu.”
Tinh Hà đỡ gọng kính: “Vì cái gì các cậu lại xem tôi người xấu? Tôi chỉ nói muốn quan sát cậu ấy, không nói muốn hại cậu ấy, so sánh ra Lục Nhai ép buộc cậu ấy đi thành phố An đó mới xấu, sao các cậu không phê phán anh ấy?”
Phong Hỏa: “Lục Nhai quá mạnh, tôi không dám.”
Tinh Hà nhìn về phía Mạnh Liên Doanh.
Mạnh Liên Doanh: “Cậu là hồ ly, nói hai câu cũng không sao, anh họ của tôi là một con sói, chọc anh ấy sẽ bị cắn trả.”
Tám giờ sáng, ba người Cố Phồn rời khỏi căn cứ, thiếu tướng thủ quân ở cửa vào căn cứ báo cáo việc này cho Lục Nhai, bao gồm video ba người ngồi trong xe ra vào. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Nhai ngồi một mình trong thư phòng biệt thự, nhìn Cố Phồn trong video.
Cô ngồi ở hàng ghế sau, khuôn mặt bị kính cửa sổ ngăn trở, chỉ lộ ra nửa người trên đến đầu gối.
Chiến giáp bao bọc dáng người gợi cảm nóng bỏng, Lục Nhai cũng không để ý, tiện đà mở ra một đoạn video khác.
Đó là một đoạn video giám sát từ nhà giam, ghi lại quá trình Cố Phồn ném một viên thuốc màu đỏ cho Mạnh Liên Doanh.
Máy giám sát chỉ quay phim hành lang và ghi lại âm thanh, nhưng âm thanh hai người nói chuyện quá thấp, phân biệt không rõ.
Lục Nhai tin Cố Phồn là tán hộ, cho nên cô không biết máy giám sát tồn tại.
Lục Nhai ấn màn hình một cái, video dừng lại khi viên thuốc màu đỏ bay ra khỏi tay Cố Phồn. Anh phóng to màn hình, viên thuốc kích thước bằng quả anh đào bình thường kia càng thêm rõ ràng.
Chắc là viên thuốc này, trong thời gian ngắn ngủi ba giờ thậm chí ngắn hơn đã chữa khỏi vết thương ở chân có thể thấy được xương, hồi phục như lúc ban đầu, dược hiệu thần kỳ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Nhai cảm thấy vô cùng hứng thú đối với viên thuốc màu đỏ này.
Anh muốn biết liệu trong tay Cố Phồn có nhiều hàng trữ hay không, anh càng muốn biết cô rốt cuộc có ông nội là một dị năng giả hệ mộc cấp S hay không. Nếu ông nội chỉ là một quả đạn mù do cô bịa đặt ra, vậy đã nói rõ, không những Cố Phồn có thực lực để tồn tại lâu dài bên ngoài căn cứ mà còn những loại đan dược hiệu quả thần kỳ cũng đều là do chính cô luyện ra.
Nếu là như vậy, nhân tài này Lục Nhai tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️