Chương 95: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện (14)
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 95: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện (14) tại dưa leo tr.
Hự! Bước vào cửa hàng Linh thú, Tiền Thiển giật nảy cả mình! Thì ra trứng Linh thú trong truyền thuyết có hình dạng thế này ư?! Tiền Thiển khiếp sợ trừng mắt nhìn một đám tròn tròn to to nhỏ nhỏ đủ loại màu sắc…?
Thấy Tiền Thiển mặc đồng phục đệ tử ngoại môn Diệu Linh Tông, hỏa kế trông hàng cũng không nhiệt tình lắm, miễn cưỡng nhìn Tiền Thiển một chút, nói một câu: “Tùy ý chọn.” Rồi không để ý tới cô nữa.
Cũng khó trách, tu vi tiểu hỏa kế còn cao hơn Tiền Thiển, cái tu vi Luyện khí tầng 3 của cô thật quá đáng thương.
Lục Phù Diêu theo sau Tiền Thiển đến gần cửa hàng, chưa nhìn vào tiệm đã hỏi cô: “Nhìn ưng cái gì không?”
Cmn sai lớn! Hỏa kế trông hàng lộn từ trong quầy chạy ra. Quá hố người, ai biết đệ tử ngoại môn Diệu Linh Tông tu vi thấp quần áo nát lại là vãn bối của nữ tu cao giai chứ!
Nhìn vị nữ tu cao giai này cả người đều là Linh khí giá trị không nhỏ, nhất định là đệ tử gia tộc lớn!! Ai biết người bậc này lại dẫn theo vãn bối ăn mặc rách nát thế chứ…
“Tiên tử, ngài nhìn thử xem, nhìn ưng cái gì có thể thương lượng giá cả.” Tiểu hỏa kế vội bưng khuôn mặt tươi cười nhiệt tình chào hỏi Lục Phù Diêu.
Thấy Lục Phù Diêu khẽ gật đầu, tiểu hỏa kế lại hỏi Tiền Thiển: “Vị tiên tử này, ngài thích gì có thể nói với tiểu nhân một tiếng, tiểu nhân cầm tới cho ngài nhìn.”
Tiền Thiển đang hưng phấn nhìn quả trứng hồng phấn, cô tò mò chỉ vào quả trứng màu sắc kỳ lạ đó: “Kia là trứng gì?”
Tiểu hỏa kế đang tính vui vẻ cầm quả trứng đó ra thì Lục Phù Diêu đã cười trước: “Đó là trứng Mục Vũ Kê, con đó không có tác dụng gì, ấp ra lớn lên cũng không đẹp. Chúng ta không mua.”
“Ồ!” Tiền Thiển hơi thất vọng, thì ra chỉ là một quả trứng có lớp vỏ đẹp thôi. “Vậy ta bỏ.”
Tiểu hỏa kế ngượng ngùng nhìn thoáng qua Lục Phù Diêu: “Tiên tử có nhãn lực tốt thật…”
Tiền Thiển quay đầu nhìn Lục Phù Diêu: “Vậy sư thúc tổ nói xem cái nào tốt, đám trứng này đều có hình dạng khác nhau, ngài xem giúp ta với.” Cô tính để Lục Phù Diêu nghiêm túc nhìn đám trứng bày trong tiệm xem có tìm được Kỳ Lân nhỏ không.
Lục Phù Diêu nghe Tiền Thiển, khẽ gật đầu rồi ngắm nhìn bốn phía. Không bao lâu, Tiền Thiển phát hiện, quả nhiên ánh mắt Lục Phù Diêu nhìn chằm chằm vào một góc, dường như đang cảm giác gì đó. Sau một lát, hắn thở ra một hơi, thoáng buông lỏng, lại bắt đầu tiếp tục ngắm nhìn trứng Linh thú ở bốn phía.
Cuối cùng, Lục Phù Diêu cầm lấy một quả trứng thấp thoáng hiện ánh xanh, nhìn kỹ một chút, hỏi thăm tiểu hỏa kế: “Đây là Hỏa Tước?”
Tiểu hỏa kế cười: “Tiên tử nhãn lực tốt thật, đúng là Hỏa Tước.”
“Ừm.” Lục Phù Diêu cầm quả trứng kia cẩn thận, nửa ngày không nói gì.
Tiểu hỏa kế thấy thế ra sức chào hàng: “Chắc tiên tử mua cho vị tiểu tiên tử này ạ? Hỏa Tước rất tốt. Tính cách ôn hòa, vô cùng trung thành, sức chiến đấu không yếu, tuy hình thể hơi nhỏ nhưng dễ cho ẩn tàng và trinh sát, ký khế ước cũng đơn giản, không dễ bị phản phệ, nuôi đến cấp 5 đối đầu với tu sĩ Kim Đan cũng chưa chắc rơi xuống hạ phong.”
“Nhưng nuôi đến cấp 5 rất tốn thời gian.” Lục Phù Diêu như bất mãn, cuối cùng thở dài: “Thôi, nuôi chơi đi. Không thành lại mua tiếp.”
Cái gì? Muốn mua cái này? Vậy Kỳ Lân thì sao? Tiền Thiển hơi nóng vội giật nhẹ pháp y Lục Phù Diêu. Hắn quay đầu nhìn cô một cái, nói: “Yên tâm, chắc chắn con này ấp ra rất đẹp.”
Không phải đâu trời ạ! Ai hỏi cái đó! Tiền Thiển lo lắng.
Tiểu hỏa kế thấy Lục Phù Diêu nói muốn trứng Hỏa Tước thì rất vui vẻ, hắn nhanh tay nhanh chân cất quả trứng đó vào túi Linh thú, lại giả lả cười nói với Lục Phù Diêu: “Tuy Hỏa Tước hơi hiếm nhưng nuôi rất dễ, tiên tử yên tâm, tuyệt đối đáng giá, ta đưa thêm cho ngài một bình Linh Thú đan coi như tặng kèm.”
“Không được!” Lục Phù Diêu khoát tay, chỉ vào quả trứng xám tro không cảm giác tồn tại nơi góc tường: “Tặng kèm thứ kia cho ta là được rồi, ta thấy đen sì thế chắc cũng không đáng tiền đâu. Nuôi hai con một chỗ, chẳng may chết một con vẫn còn con khác, ta đỡ phải dỗ nàng.”
Nói xong hắn còn nghiêng đầu nhìn Tiền Thiển, dáng vẻ bất đắc dĩ.
Đậu xanh!! Tiền Thiển ngây người! Thì ra cao thủ mặc cả ở chỗ này đây!! Náo loạn nửa ngày biến Kỳ Lân nhỏ thành vật tặng kèm!
Tiểu hỏa kế nghe Lục Phù Diêu nói thì thoải mái gật đầu một cái, dù sao quả trứng Linh thú kia cũng không ai mua, đặt trong tiệm cũng bám bụi.
Ảnh đế Lục Phù Diêu cầm quả trứng màu xanh đen, chán ghét lẩm bẩm: “Đen thế này chẳng biết sống nổi không nữa.”
Tiểu hỏa kế cười cười cất quả trứng đó vào túi Linh Thú đưa cho Tiền Thiển: “Dù sao cũng là vật kèm theo, để tiểu tiên tử nuôi thử xem, biết đâu là thứ tốt thì sao. Nuôi ra có thể làm bạn với Hỏa Tước.”
Lục Phù Diêu không nói gì thêm nữa, đưa Linh thạch cho tiểu hỏa kế rồi dẫn Tiền Thiển rời khỏi cửa hàng Linh thú.
Tiền Thiển đi sau hắn, vừa đi vừa hỏi: “Sư thúc tổ, sao ngài biết quả trứng kia là trứng Hỏa Tước vậy?” Cô cố ý không nhắc đến quả trứng màu xanh đen, coi như không biết.
“Đi trước rồi nói.” Lục Phù Diêu nhanh chân rảo bước, dẫn Tiền Thiển mau chóng rời khỏi phường thị.
Vừa ra ngoài, Lục Phù Diêu đã kêu Tiền Thiển lấy Linh thuyền ra, hai người ngồi lên Linh thuyền bay về phía Đạm Vân Sơn. Bay được nửa đường, Lục Phù Diêu dừng Linh thuyền giữa không trung, cứ thế mở túi linh thú, nhìn tới nhìn lui hai quả trứng kia.
“Sư thúc tổ, ngài đang nhìn gì vậy?” Tiền Thiển cũng tò mò ngó vào, cô hơi tò mò Lục Phù Diêu và nam chính chọn Kỳ Lân nhỏ kiểu gì, chẳng lẽ liên quan đến hào quang nhân vật chính thật ư? Hay nói may mắn cũng là bàn tay vàng?
“Quả trứng này,” Lục Phù Diêu chỉ quả trứng xanh đen: “Linh lực dao động rất mạnh, hơn nữa rất thân thiết với linh căn của ta, là nó yêu cầu ta mua nó. Chưa phá vỏ đã có linh trí, xem ra là vật không đơn giản.”
(⊙o⊙)! Thì ra là thế! Bảo sao cả Lục Phù Diêu và nam chính đều chọn được Kỳ Lân nhỏ, thì ra bởi vì thuộc tính linh căn. Nói như vậy, có lẽ bất kỳ tu sĩ Lôi linh căn nào cũng có thể phát hiện ra nó.
“Còn quả trứng này,” Lục Phù Diêu lại chỉ quả trứng ánh xanh nhạt: “Ta không thể xác định, nhưng ta biết nhất định không phải Hỏa Tước.”
“Hả?” Tiền Thiển nhìn tới nhìn lui quả trứng xanh đen: “Không phải sư thúc tổ ngài nói nó ấp ra sẽ rất đẹp sao? Không biết nó là cái gì sao biết ấp ra đẹp được?”
“Ta có thể xác định!” Lục Phù Diêu nói rất chắc chắn. “Nhất định sẽ đẹp! Ta chắc đến bảy phần là Tất Phương.”
Cái gì?! Thần thú Tất Phương?! Tiền Thiển rơi cằm xuống đất. Sao Lục đại mỹ nữ nhà cô còn có xấu xa hơn cả tay ngựa giống vậy. Tên ngựa giống kia chỉ lấy ra một Thần Thú từ cửa hàng Linh thú bé tí kia, vậy mà Lục Phù Diêu lại nhón một phát hai Thần Thú? Nà ní?
Thói này của Lục Phù Diêu như muốn nghịch thiên luôn rồi, liệu tay ngựa giống còn đường sống không?!
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️