Chương 57: 57: Lưỡi Dao Sắc Bén
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 57: 57: Lưỡi Dao Sắc Bén tại dua leo tr
Đờ đẫn hồi lâu, nàng lại nâng cánh tay nhiễm đầy máu, ngơ ngẩn nhìn.Nàng biết máu người ghê rợn hắn không nỡ nhìn thẳng nhưng vẫn khiến hắn không rời mắt được, dưới cái nhìn chăm chú, nó như lưỡi dao sắc bén tàn nhẫn nhất đâm vào trái tim hắn.Hắn ở ngay bên cạnh nàng, nhưng hài tử của nàng đã không còn.Nàng muốn hắn vì thế mà mất khống chế, muốn hắn mãi mãi ghi nhớ chuyện này.”“A Uyển…” Hắn khàn giọng gọi, có đau lòng, có bất lực, cũng có áy náy.Nàng mặc kệ hắn, cứ sững sờ như vậy giống như bị máu tươi dọa sợ.Cuối cùng, là tay hắn run rẩy nắm lấy cánh tay cứng đờ giữa không trung của nàng.Tay nàng rất ấm, ngay cả máu trên tay nàng cũng ấm.Nhưng máu dưới váy nàng đã lạnh, lạnh đến thấu xương, không hề có sự sống.Hình ảnh này khiến thái y chạy tới cũng giật mình nhảy dựng.
Hôm nay Lộ Dao không ở đây, hai thái y kia không biết gì, ai nấy đều bị dọa tới sắc mặt trắng bệch.Nghe tiếng họ vấn an, hắn mới miễn cưỡng hoàn hồn, đắp lại chăn cho nàng, phân phó: “Mau xem Thiến tần.”Từ Tư Uyển vươn cổ tay cho họ bắt mạch, mắt thấy sắc mặt họ ngày càng tệ, nàng mới nói câu đầu tiên sau khi tỉnh lại: “Ta mắc bệnh hiểm nghèo gì sao?”Hai người nhìn nhau, thái y có tư lịch lâu hơn hỏi: “Xin hỏi nương tử…!Nguyệt sự gần đây thế nào?”“Nguyệt sự…” Từ Tư Uyển nghiêng đầu nghĩ, “Tháng trước vẫn bình thường, có điều…!Có điều hơi ít.
Tháng này…!Vẫn chưa đến, chắc là hai ngày nữa.”Hai người đều nín thở, suy đoán trong lòng càng khiến họ rét run.
Họ lại hỏi thăm về việc ăn mặc đi lại, cuối cùng vẫn không thể không thừa nhận kết quả trước mặt, dập đầu bẩm báo: “Bệ hạ, Thiến tần nương nương…!Sợ là Thiến tần nương nương…!Sinh non.”Dứt lời, nàng thấy gương mặt căng thẳng của hắn như trút hơi thở cuối cùng, ánh mắt buồn bã.Nàng biết, hắn đang chờ một kết quả khác, ví dụ như nàng vì chuyện nguy hiểm hôm qua mà mắc bệnh, hoặc là thật sự có bệnh hiểm nghèo gì đó, như thế có lẽ dễ chấp nhận hơn.Nhưng nàng cứ mất hài tử như thế.
Hắn không biết nàng từng có, đứa nhỏ này đã không còn, thậm chí mất ngay bên cạnh hắn.Nàng đờ đẫn lắc đầu: “Ta…!Chưa từng có thai.”Thái y quỳ dưới đất không dám ngẩng đầu: “Tháng trước tuy nương tử có nguyệt sự nhưng không nhiều, có thể là trạng thái của có thai, hai ngày gần đây nương nương lại thường nói đau bụng, nguyên nhân chắc là vì do hôm qua động thai gây ra.
Chẳng qua…!Chẳng qua tháng thai nhi còn nhỏ nên nương tử không phát hiện, hơn nữa nương tử đang bị phong hàn, nhất thời không thể bắt ra hỉ mạch.
Nương tử thứ tội!”“Sao có thể?” Nàng rưng rưng nước mắt, “Ta…!Ta có hài tử? Rồi lại không còn?”“A Uyển?” Hắn ôm nàng vào lòng, muốn tiếp thêm sức lực cho nàng, nhưng ngay cả giọng của hắn cũng trở nên bất lực.Cả phòng an tĩnh, chỉ có bi thương cùng mùi máu lan ra, nàng nghĩ đến việc cả đời này hắn sẽ cảm thấy đây là hài tử của hắn, không khỏi khinh thường.…Sáng sớm, Ngọc phi thản nhiên dùng bữa sáng ở Thanh Dao Điện, nghe nói Sở Thư Nguyệt tới thì lạnh nhạt nói: “Cho nàng ta vào đi.”Sở Thư Nguyệt vào điện, hành lễ rồi cho cung nhân lui xuống, bẩm báo chuyện hôm qua đi gặp Từ Tư Uyển.Ngọc phi nghe xong chỉ cười: “Việc này giải quyết rất tốt, ngươi thông minh hơn Phương thị nhiều.
Nhìn Phương thị xem, chút việc nhỏ cũng biến khéo thành vụng, hại người khác phải đi thu dọn cục diện rối rắm cho ả.”“Thật ra thần thiếp cũng vì bản thân mình thôi.” Sở Thư Nguyệt cúi đầu, “Ả cũng quá hồ đồ, muốn quấy đục vũng nước cũng không lo tới hậu quả của việc cắn bậu, đặc biệt là còn dám cắn bậy thần thiếp.
Thần thiếp té ngã không quan trọng, nhưng trong cung ai cũng biết thần thiếp thường xuyên qua lại với nương nương, hành động như không phải như hất nước bẩn lên người nương nương sao?”Nghe tới đây, ánh mắt Ngọc phi lộ vẻ chán ghét: “Thôi, không nhắc tới ả nữa.
Ngươi nói nghe xem, ngươi dùng cái gì để Thiến tần tín nhiệm?”Sở Thư Nguyệt cúi đầu: “Giống như kế hoạch ban đầu, thần thiếp nói với nàng ta Phương thị còn có hậu chiêu, nàng ta sợ bị hại lần nữa, quyết hỏi đến cùng.”“Sau đó…” Sở Thư Nguyệt ngước mắt nhìn Ngọc phi, “Làm giao dịch, nàng ta đương nhiên muốn giúp thần thiếp, huống chi diệt trừ Phương thị với nàng ta mà nói cũng không thiệt gì, vì thế nàng ta hào phóng đồng ý yêu cầu của thần thiếp, còn bảo thần thiếp đi lấy một cái hộp sứ ở chỗ Phương thị.”“Hộp sứ?” Ngọc phi giật mình.Sở Thư Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, không ngờ nàng ta lại chủ động mở lời bảo thần thiếp làm, như vậy cũng đỡ cho thần thiếp gặp thêm phiền phức.”Nói rồi, tay phải nàng ta lục tìm trong ống tay áo, lấy ra một cái hộp nhỏ.
Cái hộp kia làm từ sứ men xanh, bên trên vẽ hoa văn quả nho.Sở Thư Nguyệt cười nói: “Thường ngày Oánh quý tần thích trang điểm làm đẹp, không biết có bao nhiêu son phấn, thiếu một món chắc sẽ không phát hiện.
Hoa văn quả nho này lại là thứ Oánh quý tần thích dùng, cả cung đều biết, lát nữa thần thiếp đi đưa cho Thiến tần, dù nàng ta dùng cách gì, một khi Cung Chính Tư điều tra chắc chắn sẽ khiến bệ hạ nghi ngờ, đến lúc đó để xem nàng ta biện minh thế nào.”“Làm tốt lắm.” Ngọc phi khen ngợi một câu, đang muốn dặn dò, Hồng Phỉ vội chạy vào, bẩm báo, “Nương nương, xảy ra chuyện rồi…”“Hoảng cái gì!” Ngọc phi nhíu mày, “Từ từ mà nói.Hồng Phỉ thở hổn hển hai hơi, gấp gáp nói: “Thiến tần…!Thiến tần sinh non!”Ngọc phi và Sở Thư Nguyệt ngẩn ra, nhìn nhau.Tối hôm trước Phương Như Lan làm việc bất lực, nhưng dù sao Thiến tần cũng bị sợ hãi, qua một ngày không hề nghe thấy việc sinh non, bọn họ nhất thời không biết đứa nhỏ này mạng lớn hay suy đoán trước đây sai rồi.Ngọc phi nhanh chóng hoàn hồn: “Sợ cái gì? Sinh non thì sinh non thôi.
Nàng ta sinh non là chuyện xấu đối với chúng ta à?”Hồng Phỉ thở dài: “Thiến tần sinh non đương nhiên là chuyện vui, chỉ là đêm qua bệ hạ ở bên nàng ta, nghe nói đêm khuya tỉnh lại thì thấy máu đầy giường.
Bệ hạ đau lòng, đã hạ lệnh Cung Chính Tư điều tra rõ việc hôm trước, còn nói…”Nói đến đây Hồng Phỉ bỗng nghẹn lại, Ngọc phi hét lên: “Nói cái gì?”Hai chân Hồng Phỉ mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất: “Còn nói dù là ai, dù là thân phận gì đều áp giải tới Cung Chính Tư thẩm vấn….”Ngọc phi giật mình, đứng bật dậy: “Ngươi nói cái gì?”Hồng Phỉ gấp đến độ muốn khóc: “Nô tỳ không dám lừa người…”…Trong Y Lan Các, nửa đêm Từ Tư Uyển uống thuốc xong rồi đi tắm rửa, lúc thay xiêm y sạch trở về, nàng không thể vào giấc được.Nàng không ngủ, hắn cũng không buồn ngủ, cứ ôm nàng, ở bên cạnh nàng như vậy.
Nàng nằm trong lòng hắn khóc mấy lần, mỗi lần đều chỉ thút thít nhưng đủ khiến hắn đau lòng không thôi.Mới cách đây một lát, nàng nghe hắn hạ chỉ với Cung Chính Tư.
Điều này vốn không nằm trong kế hoạch của nàng nhưng vẫn khiến nàng rất vui sướng.Ý chỉ này nghe qua chỉ là một câu phân phó bình thường, thật ra lại không thường thấy.
Điều này chứng tỏ hắn đã nghi ngờ tới người của Ngọc phi, dưới cơn thịnh nộ muốn điều tra tới cùng.Nếu Ngọc phi nghe được những lời này, chắc hẳn sẽ hoang mang tột độ.Trời dần sáng, cung nhân bên ngoài sợ sệt bưng thuốc vào phòng.Hắn ngồi dậy trước, rồi đỡ nàng: “Ăn nhiều một chút.
Nàng phải tĩnh dưỡng cho tốt, hài tử…” Nói tới đây, hốc mắt hắn đỏ lên, “Hài tử sẽ lại có thôi, chúng ta sẽ có rất nhiều hài tử, nàng đừng buồn.”Nghe hắn nghẹn ngào, ánh mắt nàng vẫn hờ hững: “Thần thiếp không phải mẫu thân tốt.
Nó…!Nó khó chịu như vậy…!Thần thiếp lại không hề hay biết…”“Không phải lỗi của nàng.” Hắn ôn tồn trấn an, lại muốn tiếp tục đỡ nàng ngồi dậy.Nàng nắm lấy vạt áo của hắn, nước mắt trào ra: “Thần thiếp hận, thần thiếp hận chính mình, tại sao thần thiếp không thể bảo vệ được nó!”“A Uyển…”Nàng khụt khịt mấy tiếng, không biết qua bao lâu mới dần bình tĩnh lại, bả vai hắn đã bị nước mắt thấm ướt, đột nhiên nàng cảm thấy trên má chợt lạnh, mới biết hắn cũng rơi lệ.Thật bi thương.Nàng thưởng thức dáng vẻ bi thương của hắn.Đợi nàng ổn định lại, hắn đỡ nàng đi súc miệng, rồi đút thiện dược cho nàng ăn.Qua một lát, ma ma hầu hạ Thái Hậu tới, vào phòng hành lễ: “Bệ hạ, Thái Hậu nương nương đã biết chuyện Thiến tần sinh non, muốn mời bệ hạ qua nói chuyện.”Nhưng hài tử hiếu thảo như hắn trong khoảnh khắc này lại mất kiên nhẫn: “Nói với mẫu hậu, trẫm muốn ở bên Thiến tần!”“…! Bệ hạ.” Ma ma kia cứng đờ, theo bản năng nhìn Từ Tư Uyển, nhẹ giọng khuyên, “Bệ hạ yêu thương Thiến tần nương tử, Thái Hậu nương nương sao lại không yêu thương nàng? Thái Hậu nương nương vốn bệnh, vừa nghe tin dữ của Thiến tần suýt nữa ngất đi.
Xin bệ hạ đi một chuyến, tốt xấu gì cũng để Thái Hậu nương nương yên tâm.
Thái Hậu nương nương cũng biệt bệ hạ lo lắng cho Thiến tần nương tử, sẽ không giữ bệ hạ ở lại quá lâu.”Từ Tư Uyển lặng lẽ nghe, từ cách ma ma dùng từ liền biết có lẽ Thái Hậu không có ý ép hắn phải đi, chẳng qua các cung nhân thấy Thái Hậu quá lo lắng, không dám không tới mời.“Bệ hạ đi đi…!Thần thiếp còn trẻ, dù có nhất thời đau buồn…!Tĩnh dưỡng sẽ không sao nữa.
Thái Hậu nương nương lớn tuổi lại còn bệnh, không chịu nổi đả kích như vậy, mong bệ hạ thay thần thiếp nói với bà ấy thần thiếp không sao, mấy ngày nữa thần thiếp sẽ đi thỉnh an bà.”Hắn không đành lòng, cuối cùng vẫn thở dài: “Trẫm đi một lát rồi về.”Rồi hắn gọi Hoa Thần, dặn dò một phen.
Cung nhân đều biết nên hầu hạ nàng thế nào, nhưng tất cả lời dặn dò đều không bằng một câu “Nếu Thiến tần có chuyện gì, lập tức tới tìm trẫm”.Không bao lâu trong viện truyền tới tiếng cung nhân đưa tiễn, Từ Tư Uyển thở phào, dựa vào gối mềm nghỉ ngơi.Trong phòng an tĩnh chốc lát, chợt nghe có tiếng mở cửa, nàng mở mắt thì thấy Đường Du tới, hàng lông mi thoáng run rẩy.Trong phòng không còn ai khác, gã ngồi vào mép giường, sau một hồi im lặng, hỏi nàng: “Không sao chứ?”.
truyen bjyxNàng nhìn gã, thấy gã nhìn vai mình, lắc đầu: “Không sao, chỉ bị móng vuốt của chó dữ làm bị thương thôi, không quá sâu, thái y nói bôi thuốc mấy ngày là khỏi.”“Ừ.” Gã gật đầu.
Lại im lặng chốc lát, gã nói, “Lần sau nếu gặp chuyện tương tự, chúng ta đổi cách đi.”Từ Tư Uyển giật mình: “Đổi cách gì?”“Người đi thăm dò ai muốn ra tay, ta giúp người xử lý ả.” Gã nói.“Đây mà là cách gì?” Nàng bật cười, “Lòng ta tự hiểu rõ, chẳng qua là khổ nhục kế mà thôi, sao có thể bắt ngươi đổi mạng? Bên cạnh ta có bao nhiêu người có thể giúp ta như ngươi hả?”“Ta không nói mọi chuyện đều phải như thế.” Gã cười không nổi, chăm chú nhìn nàng, “Chỉ là giống lần này…!Quá nguy hiểm, nếu con chó kia cắn người thì sao? Nếu đó là chó điên thì sao? Người muốn làm gì cũng được, nhưng không thể lấy bản thân làm con mồi, nếu người có sơ suất gì, ta…”Có vài lời thiếu chút đã buột miệng, may mà đến khoảnh khắc cuối cùng gã kịp thời nhịn lại, nàng nhìn gã, gã vội rời mắt đi: “…!Ta không có cách nào giao đãi với bá phụ bá mẫu.”Căn phòng lại chìm vào an tĩnh, hai người họ không ai nói gì.
Cuối cùng vẫn là Từ Tư Uyển nhích gần lại phía gã, nhưng gã vẫn không nhìn nàng, mắt nhìn chằm chằm mặt đất.Nàng khẽ cười, tay đặt nhẹ lên vai gã, hỏi: “Vậy nếu ngươi vô duyên vô cớ chết vì ta, ta có thể giao đãi với phụ mẫu ngươi sao?”Hắn ngước mắt: “Tư Uyển, mạng của người…”“Mạng của ta không hẳn quan trọng hơn mạng của ngươi.” Nàng chớp mắt, “Ta thừa nhận lần này ta tính sai, ta không ngờ các nàng lại dùng cách này, thời điểm thấy con chó kia tấn công ta thật sự rất sợ.
Ta cũng thừa nhận lần này quả thật đúng với câu nguy hiểm trùng trùng, chỉ cần con chó kia cắn ta, cho dù không bị cắn chết dung nhan này cũng bị hủy hoại, ta ở trong hậu cung này không thể tiếp tục bước đi nổi.
Nhưng ta thật lòng nói ngươi biết, nếu có lần sau, ta vẫn sẽ làm như vậy, ta tuyệt đối sẽ không vì chính mình mà bắt ngươi trả giá bằng tính mạng.
Bởi vì, ngươi có biết ta sợ gì nhất không? Ta không sợ chết, càng không sợ phế vị hay thất sủng, ta chỉ sợ bản thân lại lẻ loi một mình sống trong cung này.
Đường Du, ngày tháng trong thâm cung này quá gian nan, nếu chỉ còn một mình ta, một ngày ta cũng không chịu nổi, ta cần ngươi ở bên ta.
Có ngươi ở bên, ta mới không sợ.”Giọng nàng rất nhẹ khiến hắn theo bản năng nhớ lại đêm đó, dáng vẻ yếu đuối của nàng.
Gã không có cách nào thừa nhận hình ảnh này, chỉ cần nhìn lâu một chút, lòng lại đau đớn.Hơi thở gã trở nên dồn dập, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, lãnh đạm nói: “Ta sẽ ở bên cạnh người.
Nhưng chuyện liên quan đến sống chết, ta sẽ không đồng ý.” Dứt lời, không đợi nàng có phản ứng, gã đứng dậy ra ngoài, “Bếp nhỏ đang làm điểm tâm người thích, ta đi xem.”Gã đi một mạch ra ngoài, hồ thanh tuyền và hành lang khúc chiết ngoài tiền viện đập vào mắt.
Gã nhìn phong cảnh trước mặt, thở dài.
Qua hồi lâu gã mới dám quay đầu nhìn cửa phòng nàng, một cảm xúc phức tạp dâng lên khiến toàn thân gã vô cùng khó chịu.Nàng nói mạng của nàng không quan trọng bằng mạng của gã, gã vốn nên vui, bởi vì ngoại trừ nàng, trong cung sẽ không có ai nghĩ như vậy.Nhưng nghĩ tới nguy hiểm hôm trước, gã lại sợ.Hoa Thần đã kể với gã tình hình hôm đó, suốt hai đêm, chỉ cần nhắm mắt lại gã liền thấy cảnh nàng bị cắn bị thương.
Một khi hình ảnh đó trở thành sự thật, mọi việc sẽ như nàng vừa nói, dù không bị cắn chết, chỉ cần dung nhan bị hủy hoại, cuộc sống trong hậu cung này của nàng sẽ không còn gì nữa.Mà nếu đi tới bước đó, dù gã cố hết sức cũng không giúp được gì cho nàng.Cho nên gã thà đi nộp mạng cũng không muốn nàng lại gặp nguy hiểm.
Từ khi gia tộc gặp biến cố, đối với mọi việc trên thế gian gã đã không còn sợ hãi, bị đánh bị phạt đều chỉ cần nhịn một chút, chết chẳng qua là nhắm mắt không mở lại được thôi.Nhưng gã lại không dám tưởng tượng hình ảnh nàng gặp chuyện, gã thà tất cả mạo hiểm đều do gã thừa nhận.Trong phòng, Từ Tư Uyển hoảng hốt rất lâu, cuối cùng thở dài nhắm mắt lại, tựa vào gối mềm phía sau.Tình thế không rõ, kẻ địch chưa trừ, tất cả thánh sủng đều là hư ảo.
Thái độ hiện giờ của Đường Du hẳn là chuyện tốt nhất nàng gặp được mấy ngày nay.Con người gã quá phức tạp, cứ như con chó săn đã từng kiêu dũng thiện chiến bị loài người bỏ rơi trong thung lũng, đề phòng, sát khí, thanh cao, tự ti, quá nhiều thứ đan xen trong lòng gã.Gã không tin tưởng ai, nếu không có Từ gia những năm gần đây giúp đỡ gã, có lẽ gã cũng sẽ không có suy nghĩ gì về nàng.
Nhưng gã vẫn giữ được bản chất lương thiện của mình, cho nên khi gặp Ninh Nhi bơ vơ không nơi nương tự bị người ta bắt nạt, gã rất muốn giúp đỡ.Một người như vậy muốn dùng cho mình rất khó khăn.
Mọi chuyện hình như gã sớm đã suy xét cho nàng, nhưng nếu nói là hoàn toàn tín nhiệm và ỷ lại thì bắt đầu từ khi nào?Có lẽ là “vừa rồi”.Thậm chí Từ Tư Uyển còn cảm thấy chinh phục tâm tư của gã còn khó hơn hoàng đế, cho nên đến hiện tại, nàng đã không đếm được bản thân dùng bao nhiêu sức lực trên người gã.
Khi gã hoang mang nàng cho gã sự quan tâm, cũng bày ra dáng vẻ yếu ớt đúng lúc, khơi dậy suy nghĩ muốn bảo vệ nàng của gã.Thậm chí nàng ép gã tay dính máu người, bởi vì nàng muốn gã cảm thấy gã từng làm việc lớn cho nàng, là người nàng hoàn toàn tin cậy.Hiện tại, gã cuối cùng cũng giao tất cả an nguy cho nàng, coi mạng của nàng quan trọng hơn gã.Khác với đêm hôm đó gã nói muốn tìm đao đi giết Đào thị, khi ấy chủ yếu là gã nóng vội, mà hôm nay, mỗi câu một chữ gã đều suy nghĩ cặn kẽ.Nàng biết đây không phải là lòng trung thành giữa chủ tử, trong lòng gã trộn lẫn quá nhiều thứ.Đó là mật ngọt nàng tự tay đút gã uống, khiến gã như bị bỏ bùa mê.
Nàng cũng mượn cơ hội, từng bước khống chế suy nghĩ của gã, nắm chặt trái tim gã trong lòng bàn tay.Tương lai gã chính là thanh kiếm tốt nhất của nàng.Gã đã coi mạng của nàng quan trọng hơn của gã, vậy chút sự thiện lương còn lại sẽ không còn quan trọng.Thời điểm nàng cần chính là thời điểm gã ra khỏi vỏ.Nhưng nàng lại không vui, thậm chí còn mệt mỏi uể oải.
Từ lúc tiến cung tới nay, nàng rất ít khi có cảm giác này, bởi vì nàng ôm mong đợi nhiều năm, vào cung liền như con rắn độc ra khỏi hang, hưng phấn lựa chọn con mồi, mùi máu càng khiến nàng hưng phấn.Nhưng lúc này, nàng bỗng buồn bã áy náy.…Hoàng đế trở về Y Lan Các trước buổi trưa.
Triều chính bận rộn, hắn quyết định dọn tấu chương tới, chồng trên giường trà xem.Khi thì Từ Tư Uyển dựa đầu vào vai hắn chợp mắt, khi thì mở to mắt ngơ ngẩn.
Hắn tranh thủ lúc rảnh rỗi duỗi tay ôm nàng, hỏi nàng nghĩ gì, nàng chỉ nhẹ giọng: “Thần thiếp đang nghĩ, nếu có phúc chào đời thì hài tử sẽ làm nam hay nữ, có bướng bỉnh không, trông giống bệ hạ hay thần thiếp hơn.”Còn chưa dứt lời, tay hắn đặt trên vai nàng chợt căng chặt.Không cần nhìn nàng cũng biết hắn đau lòng cỡ nào.Hắn đương nhiên đau lòng, hắn trơ mắt thấy vũng máu kia, thấy hài tử của mình hóa thành vũng máu nhuộm đỏ tay nàng, thấm ướt xiêm y của nàng.Vì thế hắn hôn nàng, dỗ dành: “Chờ nàng khỏe lại, trẫm sẽ tấn phong nàng thành quý tần, được không? Trẫm sẽ làm một buổi lễ sách phong long trọng cho nàng, còn cả Sương Hoa Cung…!Trẫm lập tức hạ chỉ lệnh Công Bộ tu sửa chỉnh điện.”Nàng cắn môi: “Thần thiếp không để ý mấy thứ đó.”Hắn thở dài: “Trẫm biết nàng không để ý, trẫm cũng không muốn dùng mấy thứ đó để an ủi nàng.
Nhưng A Uyển, hiện giờ trẫm rất lo cho sức khỏe của nàng, chỉ cần nàng vui lên một chút, chịu tĩnh dưỡng, hay là…!Hay là nàng nói trẫm biết nàng muốn gì, trẫm đều sẽ đồng ý.”Nàng không trả lời, cúi người, đầu tựa vào đầu gối hắn.
Im lặng một lúc lâu, nàng bỗng bật khóc: “Thần thiếp muốn hài tử.
Bệ hạ…!Thần thiếp muốn hài tử!”Hắn vội ôm lấy nàng, dịu dàng khuyên: “Sẽ có, nàng sẽ có hài tử.
Nhưng nếu muốn hài tử, nàng càng phải tĩnh dưỡng, hứa với trẫm được không? Vì bản thân và hài tử tương lai, gác nỗi đau sang một bên, phải ăn thật nhiều, ngủ thật nhiều.”Nàng gật đầu thật mạnh, nhưng vẫn không ngăn được nước mắt trào ra.Nàng biết cách làm thế nào để khiến hắn đau lòng, thời điểm như vậy đương nhiên phải nắm bắt cơ hội thật chặt.
Càng đau lòng cho nàng, hắn sẽ càng hận kẻ đứng sau việc này, ngay cả kẻ liên quan dù nhất thời không thể vấn tội cũng sẽ bị hắn hoài nghi.Tới thời điểm thích hợp, sự nghi ngờ này sẽ biến thành lửa giận, nàng muốn tận mắt thấy Ngọc phi táng thân trong lửa giận ấy.Sáng hôm sau, hắn vẫn đút thuốc cho nàng uống trước mới đi.Khi thiên tử tránh nóng, trọng thần trong triều tuy đi theo nhưng của chỉ có vài người, do vậy miễn lâm triều bình thường, chỉ nghị sự ở Thanh Lương Điện.Gần đây không việc lớn khiến người ta đau đầu, cho nên Từ Tư Uyển biết hắn đi một lát sẽ về, do vậy dùng bữa xong liền ngồi trước bàn trang điểm, lấy hộp thuốc mỡ Lộ Dao đưa và một hộp sứ men xanh ra, dùng móng tay thay cái muỗng lấy thuốc mỡ bỏ vào hộp sứ.Thuốc mỡ dù mềm nhưng bị lấy ra như vậy vẫn trở nên gập ghềnh.
Từ Tư Uyển để nó trên bàn, đi lấy giá cắm nến tới, thuốc mỡ bị hơi nóng hòa tan, lập tức tan chảy, đợi thêm một khắc làm lạnh, nó liền trở nên như hộp thuốc mỡ mới..
Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️