Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4: 4: Thiên Tài

3:10 sáng – 09/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 4: 4: Thiên Tài tại dưa leo tr. 

Hửm? Chẳng lẽ có ai truyền âm cho ông?Lão giả tìm kiếm một hồi, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên Chu Lục Lục đang đứng nhón chân lên xuống.

[Ơ kìa, lão gia gia, ông tránh ra một chút được không! Che khuất tầm nhìn của ta mất rồi!]Nghe Chu Lục Lục nói mình cản đường, lão giả khó chịu trừng mắt nhìn nàng.

[Hừ, bí lùn, tự mình không đủ cao thì liên can gì đến ta!]Suy nghĩ một lúc, ông lại vận linh lực dò xét Chu Lục Lục, phát hiện cơ thể nàng thuần khiết tuyệt đối, không khác gì người phàm, hoàn toàn chưa từng có linh lực, nói cách khác nha đầu này hoàn toàn là người phàm, không có linh căn.

Vậy âm thanh ông ta nghe được là! tiếng lòng của nha đầu này?Lão giả cảm thấy rất kỳ lạ, chăm chú theo dõi Chu Lục Lục.

Lúc này, cô gái kia lễ phép thi lễ với vài vị lão giả, sau đó mới đặt bàn tay trắng muốt lên Trắc Linh thạch.

Ngay khi bàn tay nàng ta chạm vào, Trắc Linh thạch lập tức phát ra ánh sáng trắng chói lọi.

Nhìn thấy điều này, mọi người lập tức kêu lên đầy kinh ngạc.

“Là Băng linh căn!”“Còn là Băng linh căn đỉnh cấp nữa!”“Trời ơi, Băng linh căn đỉnh cấp, ngàn năm mới gặp một lần!”“Tiểu cô nương này là con nhà ai vậy! Thiên phú ghê thật!”“Lão phu không có học vấn, chỉ biết nói một câu.

““Bà mẹ nó, đỉnh thật!”“Thiên tài!”! Nghe mọi người kinh ngạc, gương mặt cô gái đỏ bừng vì xúc động.

Vài vị trưởng lão tóc bạc nhìn thấy vậy đều đổi sắc mặt.

Lão giả mặc áo đạo màu xám nhìn thấy cô gái thật sự kiểm tra ra Băng linh căn thì liền nhìn Chu Lục Lục thật sâu.

Những lão giả khác chen nhau lại gần cô gái.

“Tiểu cô nương tên gì, quê quán ở đâu vậy?” Lão giả mặc áo đạo sĩ màu lam xanh vội vàng hỏi.

Cô gái thi lễ với lão giả rồi mới khiêm tốn đáp: “Hồi bẩm Long tông chủ, tiểu nữ là Tô Ngọc Như, con gái nhà họ Tô ở Kinh Thành.

““Ồ, nhà họ Tô trong Tứ Đại Gia Tộc đấy à, tốt tốt! Vậy cô đã có tông môn chưa? Nếu chưa hãy đến Tiên Kiếm tông của ta, ta sẽ nhận cô làm đệ tử thân truyền!”Long tông chủ mặc áo đạo màu lam xanh có vẻ hơi phấn khích.

“Long Tự Hồng, Tiên Kiếm tông của các ông là đệ nhất trong sáu đại tông môn của giới Huyền Chân, tông môn tài năng vô số, để nha đầu này cho Linh Đan tông của chúng ta đi!” Tông chủ Linh Đan tông Tiết Ngọc Thư mặc áo dài trắng, nhìn chằm chằm Long Tự Hồng.

“Này, Tiên Kiếm tông và Linh Đan tông của các ông là hai đại tông môn hàng đầu, nhân tài quy tụ.

Không bằng để nha đầu này cho Vạn Khí tông của ta.

Vừa rồi đại đệ tử của ta có được một thanh kiếm tốt, thuộc tính vừa khớp với nha đầu này.

Thanh kiếm đó tặng nha đầu này là hợp lý lắm!” Tông chủ Vạn Khí tông đi đến bên cạnh Tô Ngọc Như, nhìn nàng ta rồi mỉm cười hiền hòa.