Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Bách Hợp Nghiệt Ái Chương 14: Vô tình gặp được

Chương 14: Vô tình gặp được

10:21 chiều – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 14: Vô tình gặp được tại dưa leo tr. 

Tiệm lẩu mà Cố Thanh Mộc dẫn Giang Khuynh Ca đi chính là một nhà hàng được đánh giá rất cao. Lẩu Tứ Xuyên chính tông, cay mà không dầu. Nhưng mà vì là thứ bảy, có rất nhiều cặp tình nhân khuê mật gì đó đều tới đặt bàn, cho nên khá đông người.

Lúc Cố Thanh Mộc cùng Giang Khuynh Ca đẩy cửa tiến vào vẫn hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Nói cho cùng thì hai người nhan sắc xinh đẹp ở đâu cũng sẽ bị mọi người chú ý.

Cố Thanh Mộc đảo mắt qua bốn phía. Vừa khéo vị trí gần cửa sổ có một bàn dành cho hai người. Vì vậy lập tức đi qua đó.

Hai người mới vừa ngồi xuống, Cố Thanh Mộc đang cầm bình làm nóng bát đ ĩa* (hình như là cái bình để khử khuẩn như ở VN ta đi ăn hay dùng giấy lau ấy), Giang Khuynh Ca cầm thực đơn chuẩn bị gọi món thì nghe thấy một tiếng gọi ngạc nhiên vui mừng.

“A Mộc. Cậu cũng tới đây ăn lẩu nha.” Cố Thanh Mộc theo bản năng nhìn sang hướng kia. Không ngờ bàn bên cạnh lại là nhóm người Lâm Phiêu.

Sau đó Cố Thanh Mộc nhìn thấy Diệp Vãn An, và Lục Hạo Nam ở bên cạnh nàng, bọn họ cùng ngồi đối diện với Lâm Phiêu. Còn có một người hình như là bạn cấp 2 của nàng.

Cố Thanh Mộc không nghĩ tới ăn nồi lẩu thôi cũng có thể gặp được nhiều người quen như vậy. Lại còn cách gần như thế. Giữa cô và Lâm Phiêu cũng chỉ cách một hành lang nho nhỏ. Làm sao vừa rồi cô lại không nhìn thấy bọn họ?

Ngoại trừ lúng túng ra, Cố Thanh Mộc không biết nên nói gì, đành gật đầu với Lâm Phiêu, sau đó cô liền không phản ứng cô nàng nữa.

Lâm Phiêu ngày thường cũng quen vô tư. Thấy Giang Khuynh Ca ngồi đối diện Cố Thanh Mộc thì vô cùng hưng phấn.

“A Mộc. Cậu cư nhiên cùng Giang nữ thần hẹn nhau đi ăn lẩu nha. Giang nữ thần thật xinh đẹp a.” Vẻ mặt Lâm Phiêu đầy si mê, chỉ thiếu xông lên muốn xin chữ ký.

Giang Khuynh Ca gọi đồ ăn xong, đưa thực đơn cho Cố Thanh Mộc cười nói “Đây là bạn của cậu? Thật đáng yêu.”

Cố Thanh Mộc liếc mắt nhìn Lâm Phiêu, giọng điệu lạnh nhạt nói “Cậu ấy là như vậy đó. Cậu đừng để ý tới cậu ấy.”

Khoảng cách vốn dĩ rất gần. Lâm Phiêu hiển nhiên nghe thấy những lời Cố Thanh Mộc nói, mặt đầy vẻ không vui.

“Giang nữ thần. Mình là Lâm Phiêu. Mình là fan trung thành của cậu.” Lâm Phiêu còn thể hiện tình yêu với Giang Khuynh Ca.

Cố Thanh Mộc thật có chút không nhìn nổi phẩm hạnh kia của cô nàng. Không để ý tới cô nàng chính là biện pháp tốt nhất. Truyện Bách Hợp

Giang Khuynh Ca ngược lại không nói gì, chẳng qua là gương mặt thanh tú nhìn Cố Thanh Mộc tràn đầy ý cười dịu dàng.

Nồi lẩu cùng khay thức ăn rất nhanh được dọn lên. So sánh với bàn ăn sôi nổi của Lâm Phiêu bên cạnh thì cô và Giang Khuynh Ca yên tĩnh hơn nhiều. Nhưng mà cảnh tượng vẫn hài hoà như thường lệ.

Thật ra tâm trạng hiện tại của Cố Thanh Mộc rất phức tạp. Cô nhìn thấy Diệp Vãn An cùng Lục Hạo Nam ở bên nhau, nói trong lòng không chán ghét thì là giả.

Thời điểm Cố Thanh Mộc đang cúi đầu bình bình đạm đạm nhúng thức ăn nóng hổi. Giang Khuynh Ca đột nhiên gọi cô một tiếng. Cố Thanh Mộc ngơ ngác nhìn cô ấy, không biết có chuyện gì.

“Chỗ này dính sốt rồi.” Thanh âm Giang Khuynh Ca dịu dàng, bàn tay tinh tế trắng nõn cầm khăn giấy giúp cô lau một chỗ bên khóe miệng.

Cố Thanh Mộc xấu hổ sờ sờ sau gáy. Tiếp đó ý cười trên mặt Giang Khuynh Ca càng thêm rõ ràng.

“Thanh Mộc. Cậu vừa rồi giống như một đứa con nít. Ngây ngô ngốc nghếch.” Giang Khuynh Ca chống cằm trắng ngần nhìn cô, biểu cảm có chút nghịch ngợm.

“Giang học bá. Cậu mới giống đứa con nít được không?” Cố Thanh Mộc nhìn dáng vẻ nghịch ngợm của cô ấy, không nhịn được đi trêu chọc.

Thế mà bầu không khí giữa hai người lại sôi nổi hơn rất nhiều, vừa nói vừa cười. Chỉ chốc lát sau, hai người đã giải quyết xong vấn đề ăn uống. Tính tiền rời khỏi.

Cố Thanh Mộc vội vàng lôi kéo Giang Khuynh Ca rời khỏi dưới ánh mắt vọng nhãn dục xuyên*(trông mòn con mắt; trông chờ mòn mỏi) của Lâm Phiêu. Sợ Lâm Phiêu lại làm ra một số hành động lật đổ tam quan của cô.

Ra khỏi tiệm lẩu, Cố Thanh Mộc mới chậm rãi bình phục dao động trong lòng. Vừa rồi lúc ở tiệm lẩu, cô vẫn luôn cảm nhận được ánh mắt đối diện. Còn có đôi khi sẽ không cẩn thận đối mặt với Diệp Vãn An. Tuy rằng cô sẽ lập tức dời tầm mắt. Thế nhưng trong lòng vẫn sẽ nổi lên sóng ngầm.

Cố Thanh Mộc mặt mày mất mát cùng thống khổ khó có thể phát hiện. Rõ ràng cô đã không để bụng Diệp Vãn An cùng ai ở bên nhau. Tại sao tận mắt nhìn thấy vẫn sẽ đau khổ như vậy?

_____________________________

Editor có lời muốn nói: Đánh úp buổi 17h chiều =]]