Chương 7: 7: Trương Thiếu Gia
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7: 7: Trương Thiếu Gia tại dua leo tr
Một thiên đường ăn chơi như Black Diamond thì không thể thiếu nhất chính là quán bar và vũ trường cao cấp.
Có tới bốn quán bar lớn tại đây nhưng sang trọng và đặc biệt nhất thì chính là Rose Champagne, nơi này được đặt tên theo loại rượu vang yêu thích nhất của Cung đại thiếu gia.
Được đặt chân vào đây thì ít nhất cũng phải có cấp bậc là Pink DiamondĐêm nay là lần đầu Cung Tuấn dẫn theo Triết Hạn đến nơi này.
Từ khi cả hai bắt đầu mối quan hệ tình nhân thì vẫn luôn không xen vào cuộc sống riêng của nhau.
Chỉ gặp nhau chứ không nhắc đến người nhà hay bạn bè trước mặt nhau.
Nhưng đêm nay Trương tam thiếu gia lại muốn đi quán bar uống rượu.
Cung Tuấn lại không muốn anh lêu lỏng ở những quán bar khác ở Thành Đô.
Cũng không biết sẽ quyến rũ phải tên sắc lang nào.
Nên đành đưa anh đến đây, nói muốn giới thiệu bạn thân của mình cho anh_Ngày mai là phải bay sớm rồi.
Anh còn muốn đi những chỗ này cho đượcCậu càu nhàu người đi bên cạnh_Tôi vốn là muốn đi uống một mình…!Là cậu đòi đi cùng mà_Một mình? Hay là lại đến đó trăng hoa
Cung thiếu gia liếc xéo người bên cạnhTriết Hạn chỉ mỉm cười không đáp lại, ở chung đã lâu anh cũng hiểu được một mặt chiếm hữu của người này.
Tuy có lúc anh sẽ thích khiêu khích cậu ấy nhưng luôn phải biết điểm dừng để không tạo ra căng thẳng cho cả haiĐêm nay không chỉ có hai người họ mà còn có một số bạn bè của Cung Tuấn.
Vừa nghe cậu chuẩn bị ghé qua Rose Champagne, là họ đã tổ chức cả một party nightTừ cổng chính đã có quản lý tiếp đón họ_Thiếu gia, Trương thiếu gia…!Chào hai vị…!Mời đi lối nàyQuản lý vừa gặp đã vui vẻ cuối chào rồi dẫn đường cho họ.
Suốt dọc hành lang có rất nhiều nhân viên đều cuối chào họ và gọi anh là “Trương thiếu gia”.
Vẻ mặt Cung Tuấn thì càng lúc càng khó coi.
Triết Hạn cũng đã đoán ra được phần nàoXem ra “Trương thiếu gia” này không phải gọi anh rồi.
Đây là lần đầu anh đến đây, đèn ở đây đều rất tối kết hợp với gương mặt này của anh thì bị nhận lầm cũng dễ hiểu.
Cũng như lần đầu Cung Tuấn gặp anh vậy, không phân biệt được ai với aiPhòng patty vô cùng xa hoa và rộng lớn, với một hồ bơi ở trung tâm cùng những mỹ nữ bikini nóng bỏng.
Xung quanh là các thiếu gia, tiểu thư ăn mặc sang trọng quý phái_Cung Tuấn…!Bên này…Triệu Thạch từ xa đã hớn hở vẫy tay với cậu.
Đã lâu rồi cậu ta mới thấy mặt Cung Tuấn.
Từ giải đua F1 lần trước, người này liền lặng lẽ mất tăm.
Không tham gia sự kiện vui chơi nào hết, có rủ rê thì đều báo bận.
Như thần long thấy đầu không thấy đuôiCung Tuấn và Triết Hạn đi về phía Triệu Thạch ở bàn lớn tại trung tâm buổi partyTriệu Thạch vừa mới hớn hở đứng dậy muốn vỗ vai Cung Tuấn thì đột nhiên sững lại_Trương ca…!Anh về nước sớm vậy à?Những người ngồi tại bàn cũng nhao nhao đứng lên chào hỏi “Trương ca”, có người còn mời cả rượu vì đã lâu không gặpSắc mặt Cung Tuấn hiện tại chính là có thể dùng từ “cực kỳ khó coi” để hình dung.
Ánh mắt hình viên đạn hướng thẳng tới chỗ Triệu Thạch, làm cậu ta cứng cả miệng không dám hé răngHội trường hiện tại chắc cũng đã phát hiện được sự khác thường của Cung Tuấn nên không khí đột nhiên khá ngưng trọng, ai cũng hướng mắt về chỗ họ nhưng không dám làm ồn_Không phải Trương Mẫn…!Anh ấy là Trương Triết HạnTriệu Thạch mở to cả mắt cả miệng mà không tin được “Sao có thể có hai người giống nhau như vậy chứ?” Nhưng hiện tại có đánh chết cậu ta cũng không dám hỏi câu này ra khỏi miệng
Cũng không thể trách Triệu Thạch nhầm lẫn, chẳng những có khuôn mặt giống nhau, còn có việc anh đến đây bên cạnh Cung Tuấn cũng đã đủ làm nhiều người chắc chắn thân phận của anh mà không cần nhìn kĩĐể xoa dịu bầu không khí căng thẳng.
Triết Hạn đành phải tiến lên khoác lấy tay Cung Tuấn, mỉm cười với mọi người_Ở đây ánh sáng không đủ nên mọi người nhận lầm là bình thường thôi…!Xin chào mọi người.
Tôi là Trương Triết Hạn…Thấy bậc thang trước mắt, Triệu Thạch cũng nhanh chóng bước theo_Hiểu lầm…!hiểu lầm, mọi người hiểu lầm thôi.
Đêm nay tôi uống hơi say rồi không nhìn rõ gì cả…!Tôi là Triệu Thạch, rất vui được gặp anh…Không khí cũng dịu bớt phần nào.
Cung Tuấn và Triết Hạn cùng ngồi xuống ghế.
Mọi người cũng không dám chú ý nhiều vào chỗ này nữa, chỉ len lén nhìn trộm anh từ xa_Thật ngại quá lúc nãy tôi hơi nhanh miệng…! Trương…!À không…!Trương Triết Hạn mong anh đừng giận, tôi tự phạt ba ly tạ tội vậyTriệu Thạch vừa xin lỗi vừa uống liền ba ly rượu mạnh trên bàn để bồi tộiTriết Hạn vẫn chỉ mỉm cười, tuy bề ngoài là không quan tâm nhưng anh cũng không ngăn cậu ta chịu phạt, dù sao Trương tam thiếu gia như anh trước giờ chưa từng chịu lép vế trước ai_Tôi không giận đâu…!Cậu cũng có thể gọi tôi là Trương ca, dù sao tôi cũng lớn hơn tiểu Cung Tuấn mà…Anh vừa nói vừa ôm lấy tay cậu mà trêu ghẹo, còn dùng tay sờ tới sờ lui trên mặt cậu mà gọi “tiểu Cung Tuấn”.
Từ lúc ngồi xuống ghế nét mặt cậu vẫn không dễ chịu hơn chút nào.
Nên Triết Hạn liền muốn chọc cậu vui vẻDưới ánh mắt đầy sát khí của Cung đại thiếu gia, tất nhiên Triệu Thạch không dám nhanh miệng gọi bừa nữa.
Cậu ta chỉ đành giả vờ cười trừ cho qua chuyệnCung Tuấn bất mãn bắt lấy tay anh lại, nhưng vẫn bị người kia nhào vào lòng trêu ghẹo, còn hôn mấy cái lên má cậu nghe cả tiếng “chụt” vô cùng vang.
Anh không quan tâm ánh mắt của mọi người xung quanh.
Dù gì Trương Triết Hạn anh trước giờ trêu trai nhà lành còn ít sao?Chỉ có Triệu Thạch vẫn đang sống trong mơ hồ nhìn hai người trước mặt tình tứ âu yếm.
Cậu ta đương nhiên biết rõ tình cảm nhiều năm của Cung Tuấn dành cho người kia, giây phút biết người trước mặt không phải Trương Mẫn.
Cậu ta cũng đoán được đây có thể là thế thân cho người kia mà không biết Cung Tuấn đã tìm được ở phương trời nào, đến họ Trương còn giống nhau nữaNhưng nhìn thái độ Cung Tuấn dung túng cho người con trai trước mặt này, Triệu Thạch vẫn không dám tin vào mắt mình.
Nhìn họ không giống như bao dưỡng hay thế thân.
Ngược lại có chút giống một cặp đang yêu đương mặn nồng…Dù biết cắt ngang lúc này rất kì cục nhưng cậu ta phân vân tới lui vẫn phải canh lúc Triết Hạn đang ăn trái cây để hỏi dò Cung Tuấn_Sáng mai chuyến bay của Trương ca sẽ về tới, cậu biết rồi chứ?_Mình biết rồi…Cung Tuấn cũng không thay đổi sắc mặt mà trả lời.
Cậu chỉ uống cạn ly rượu trên tay_Vậy cậu tự đến sân bay đón người hay đi cùng mình?Vừa nói cậu ta vừa liếc nhìn Triết Hạn đang ngồi bên cạnh, chỉ thấy anh đang chuyên chú việc pha rượu trên bàn, có vẻ không để tâm đến lời họ nóiCung Tuấn trầm ngâm giây lát mới trả lời Triệu Thạch_Sáng mai tớ sẽ ra sân bay.
Cậu tự đón anh ấy đi…
Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️