Chương 14
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 14 tại dualeotruyen.
“Có điều, tôi vẫn muốn nói cho anh biết, mộng cảnh cũng chỉ là mộng cảnh, cho nên tôi nghĩ, cho dù là tôi hay Vượng Tử, cuộc sống này cũng chỉ có thể dựa vào anh.” Nguyễn Hạ rất bình tĩnh nói, cô chỉ đang nói sự thực, nguyên chủ và con trai quả thực là đều sống dựa vào Tống Đình Thâm: “Anh hay đi công tác, sự nghiệp cũng đang phát triển càng ngày càng lớn mạnh, coi như không phải vì tôi, mà hãy vì con, hy vọng anh có thể bảo đảm sức khoẻ và thân thể.”
Cô đang nói lời nói thật lòng.
Trong truyện, sau khi Tống Đình Thâm chết, nguyên chủ vẫn đi tìm mùa xuân thứ hai, một người đàn ông có thể cho cô một cuộc sống sung túc, vậy còn con trai đâu?
Nói cho cùng, con người sống trên thế giới này đều nên vì mình mà sống, vì những người thân của mình mà sống, những chuyện này một lời khó nói hết.
Tống Đình Thâm không nghĩ rằng Nguyễn Hạ sẽ nói những câu như vậy.
Anh im lặng vài giây, sau đó chậm chạp nói: “Cô yên tâm.”
Nguyễn Hạ nghĩ thầm, chuyện này đối với cô mà nói cũng không phải rất quan trọng, chủ yếu vẫn là vì con trai.
Tuy rằng cô cũng đã sắp xếp các kế hoạch của mình, dù cho Tống Đình Thâm có thật sự đi “Lĩnh cơm hộp”, cô vẫn sẽ cố gắng nuôi dưỡng Vượng Tử, đương nhiên ba mất sớm là một vết thương lớn không cách nào lành lại, cũng giống như ba không thay thế được mẹ, mẹ cũng không cách nào thay thế được ba.
Hai người cũng chưa từng thân thuộc, Nguyễn Hạ nói mấy câu này đã là rất quan tâm rồi, Tống Đình Thâm có thể đáp lại một câu cũng coi như là điều kỳ lạ, còn tiếp đó, hai người lại tiếp tục im lặng.
Cô nên nói gì cũng đã nói, nên làm gì cũng đã làm, tiếp theo chỉ có thể xem ý trời.
…
Tuy rằng điều kiện như nhau,Nguyễn Hạ và Vượng Tử ngủ rất say, ngược lại, người nằm sát vách, Tống Đình Thâm, lại không ngủ được.
Chất lượng giấc ngủ của anh cũng không hề tốt, mất ngủ là chuyện thường xảy ra. Giấc ngủ hôm nay thì đặc biệt không thoải mái, thêm một vài câu nói của Nguyễn Hạ, Tống Đình Thâm vừa nghe tiếng ầm ầm của xe lửa, vừa suy nghĩ, mở mắt đến một hai giờ sáng nhưng vẫn không có nửa điểm buồn ngủ.
Anh không quan tâm đến sự khác thường của Nguyễn Hạ, cũng không muốn đi tra xét xem cô đã xảy ra chuyện gì. Có điều không hiểu vì sao, khi cô nói ra những lời này, kết hợp với những hành động của cô trong hai ngày nay, trong lòng Tống Đình Thâm xuất hiện những cảm xúc không tên.
Trong đầu suy nghĩ lung tung, đợi được đến lúc ba giờ, anh mới bắt đầu mơ màng ngủ.
Giường của phòng lô không cứng như giường bình thường, có điều ban ngày cũng chẳng yên tĩnh. Nguyễn Hạ thấy Tống Đình Thâm vẫn đang ngủ, nên thở dài cùng Vượng Tử, nhẹ giọng nói: “Chúng ta đừng quấy rầy ba đang ngủ nha.”
Động tác của hai mẹ con rất nhẹ, có điều khi họ vừa cầm bàn chải và khăn mặt thì Tống Đình Thâm cũng đã tỉnh rồi, chỉ là hắn không mở mắt ra thôi.
Vượng Tử không thích đánh răng, thể hiện một bộ dáng thấy chết không sợ, khiến Nguyễn Hạ bật cười.
Chờ hai người rửa mặt xong quay trở lại, Tống Đình Thâm đã tỉnh rồi, anh cầm bàn chải và khăn mặt đi tới nhà vệ sinh.
Mọi hành động trên tàu hoả đều không tiện, đối với bọn họ, coi như đây là một trải nghiệm hiếm có đi vậy.
Nguyễn Hạ phát hiện tinh thần của Vượng Tử hôm nay không tốt, thậm chí còn ho vài tiếng, trong lòng cô hơi lo lắng, trong nội dung truyện, vì Vượng Tử bị ốm sốt, cô giúp việc không liên lạc được với nguyên chủ, cũng chỉ có thể gọi điện cho Tống Đình Thâm. Người ba thương con này đương nhiên vội vàng chạy về.
Trên thực tế, sau khi Nguyễn Hạ ở cùng Tống Đình Thâm hai ngày, cô phát hiện ra rằng, dù cô giúp việc có liên lạc được với nguyên chủ đi chăng nữa, sau khi biết tin con trai mình bị ốm, Tống Đình Thâm vẫn đặt vé máy bay bay về ngay lập tức.
Vì lẽ đó, tính đi tính lại thật ra cũng không thể trách nguyên chủ được.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️