Chương 49
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 49 tại dualeotruyen.
Từ nhỏ Tống Đình Thâm đã mất đi cha mẹ, luôn phải ăn nhờ ở đậu, trong thâm tâm anh vẫn luôn hy vọng có được một gia đình hạnh phúc. Anh không thể có được nhưng anh hy vọng con mình sẽ được sống trong một gia đình như vậy, mặc dù sự hạnh phúc này là giả tạo.
Tống Đình Thâm thấy Nguyễn Hạ không nói lời nào, lại tiếp tục nói: “Khoảng thời gian gần đây, cô rất tốt với Vượng Tử, mỗi ngày thằng bé đều vui vẻ, tôi có thể cảm nhận được rằng thằng bé rất thích cô. Cô đừng hiểu lầm, tôi không hề khó chịu về điều này, dính mẹ là đặc điểm mà đứa trẻ nào cũng có. Nguyễn Hạ, tôi không biết là do tâm huyết dâng trào hay là…”
Anh dừng lại một chút, dù sao đây cũng là mẹ của con trai, anh không nên chỉ trích quá nặng nề.
“Nói tóm lại, Vượng Tử đang rất vui vẻ, chuyện này rất có lợi cho việc phát triển và hình thành tính cách của con. Tôi biết yêu cầu hiện tại và trước kia của tôi không giống nhau, tôi hy vọng cô có thể hiểu được. Chỉ cần cô có thể đáp ứng được điều tôi vừa nói, bất luận là cô muốn cái gì, tôi đều sẽ cố gắng thực hiện.”
Nguyễn Hạ ngồi đối diện vừa uống một ngụm cafe vừa cố gắng bình ổn lại tâm tình của mình.
Một lát sau, cô mới dò hỏi: “Ý anh là, vì con trai, tôi nên tiếp tục làm một người mẹ tốt, hơn nữa còn cố gắng đóng vai một người vợ tốt?”
Tống Đình Thâm có chút khó khăn gật đầu: “Hiện tại tuổi của Vượng Tử còn nhỏ, có một số chuyện con chưa hiểu rõ. Tôi sợ, khi con lớn thêm chút nữa, biết được ba mẹ không có tình cảm với nhau, con sẽ rất bị ảnh hưởng về mặt tâm lý.”
Anh lại bổ sung thêm một câu: “Tôi biết yêu cầu của tôi rất vô lý…”
Trong lòng Nguyễn Hạ thở dài, tạm thời không nói đến chuyện cuộc hôn nhân này bắt đầu là dúng hay sai, ít nhất có thể khẳng định, Tống Đình Thâm là một người cha tốt, không thể nghi ngờ.
Ở xã hội hiện này, trong rất nhiều gia đình, mặc dù nói tình cảm của ba to lớn như ngọn núi nhưng có thể vì con tính toán một cách chu toàn và cẩn thận mọi chuyện thì rất ít.
Đặc biệt là vị trí của Tống Đình Thâm trong gia đình, anh là trụ cột, là nguồn kinh tế của cả gia đình. Nguyễn Hạ đang thử suy nghĩ một chút, nếu cô là nguyên chủ, cô sẽ quyết định như thế nào.
Đúng, chắc chắn là sẽ đồng ý, dù sao đối với cô ấy mà nói, đây cũng chẳng phải một chuyện xấu.
“Kỳ thực, tôi cho rằng, hôm nay anh muốn bàn luận với tôi về vấn đề ly hôn.” Nguyễn Hạ nhẹ giọng nói.
Tống Đình Thâm khẽ nhíu mày: “Cô muốn ly hôn.”
Nguyễn Hạ lắc đầu: “Thật ra tôi cũng không có ý kiến gì, ly hôn cũng được, không ly hôn cũng được, đối với tôi đều không có ảnh hưởng gì lớn.”
Cô cũng không có dự định theo đuổi tình yêu đích thực, từ nhỏ tới giờ cô vẫn luôn giữ một thái độ làm mọi việc theo cách an toàn nhất.
Nguyễn Hạ nhìn về phía Tống Đình Thâm nói: “Trong bốn năm qua, tôi vẫn luôn sống rất phóng khoáng, thói quen sinh hoạt có chút bừa bãi. Anh nói anh muốn bàn bạc với tôi vài chuyện, tôi cho rằng anh muốn ly hôn.”
“Tôi không có ý định ly hôn với cô.”
Nguyễn Hạ gật đầu: “Hiện tại, tôi hiểu rồi. Còn chuyện anh vừa mới nói, tôi cũng không có lập trường để cân nhắc, lúc nãy anh cũng nói rồi, dù sao tôi cũng là mẹ của Vượng Tử, chỉ cần vì con trai và trong phạm vi tôi có thể làm được, tôi sẽ cố gắng phối hợp với anh.”
Trong lòng Tống Đình Thâm thở phào nhẹ nhõm, cuộc đàm phán của anh ngày hôm nay đã thành công, anh cũng đã đạt được đến mục đích của mình.
“Cô có yêu cầu gì?” Lúc nói ra điều này, Tống Đình Thâm cũng không còn cảm thấy ngại ngùng như trước nữa, vẻ mặt của anh lúc này cũng tự nhiên hơn rất nhiều: “Tiền, nhà, xe, chỉ cần cô muốn, tôi có thể thực hiện.”
Tuy hai người trên danh nghĩa là phu thê nhưng lúc này vẫn ngồi cùng nhau, công khai nói về giá cả thoả thuận.
Nguyễn Hạ định nói cô không cần gì cả, anh đã cho cô quá nhiều thứ rồi. Có điều khi nhìn dáng vẻ của Tống Đình Thâm, lại nghĩ đến tác phong của nguyên chủ lúc trước, nếu cô nói cô không muốn gì cả, có lẽ người đàn ông này sẽ cảm thấy bất an mất. Dù sao anh cũng là người làm ăn, cho dù hai ngừoi là vợ chồng, anh cũng lấy bộ dáng của người làm ăn ra để cân nhắc mọi chuyện.
Nghĩ tới đây, Nguyễn Hạ trả lời: “Tiền tôi cũng có, nhà cũng có, xe cũng có, đồ trang sức cũng đã có rất nhiều rồi. Đột nhiên anh hỏi như vậy, khiến tôi nhất thời không nghĩ ra. Hay là thế này đi, khi nào tôi nghĩ ra tôi sẽ nói cho anh biết nhé.”
Tống Đình Thâm nhìn cô, sau đó gật đầu.
Hai người đã thành công trong việc đạt đến một thoả thuận chung, cũng không cần tiếp tục nán lại tán gẫu nữa. Thanh toán xong xuôi, Tống Đình Thâm đưa cô đến địa điểm cô yêu cầu, sau đó lái xe quay lại công ty.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️