Chương 27
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 27 tại dua leo tr
Lúc Dụ Diên bật balo ném đồ ra, người xem đều thấy rõ trong balo của cậu có những gì, bình luận spam sôi nổi.
“3 bộ sơ cứu cho ông chủ 2 cái, 15 băng đít cho ông chủ 13 cái.”
“Aiya, bạn đúng là thiên tài toán học.”
“Không biết mấy bạn nữ kia đang kích động cái gì, tôi chỉ muốn nói streamer chơi game đàng hoàng chút được không?? Tiếp tục kiểu này thì đánh cái nỗi gì?”
“Không thích xem thì quẹo đi! Không thấy tiêu đề Trực tiếp hử??”
Mỗi streamer lúc Trực tiếp sẽ ghi một tiêu đề hấp dẫn gây sự chú ý, người ta toàn ghi “Top 10 server Châu Á”, “Tay bắn tỉa số 1 toàn server”, “Đã X còn gà”…
Còn Dụ Diên thì, chỉ có bốn chữ — [Yanxyan: Chơi vui tùy ý].
Đã không ít lần Lô Tu Hòa vì cái tiêu đề này mà tìm cậu, muốn cậu đổi cái tên ngầu ngầu hơn, tỷ như “Tiền đệ nhất server Châu Á”, “Số 1 đấu cận chiến”, đều bị Dụ Diên từ chối, vì cậu cảm thấy nếu treo tiêu đề này, áp lực khi Trực tiếp sẽ rất là lớn.
“Mình đang chơi game rất nghiêm túc.” Dụ Diên nói, “Chơi game không nhất định phải thắng, bạn hãy học cách hưởng thụ quá trình khi chơi.”
Dịch Nhiễm bỗng nhiên nghĩ đến gì đó: “Đúng rồi, loại bug này có thể dùng bom nổ chết rồi cứu được mà?”
“Vô dụng!” Lô Tu Hòa nói, “Trước kia tôi cũng từng bị, nổ là chết luôn, còn người vẫn kẹt bên trong. Mà lỗi này trước đây được sửa rồi, chắc là mới vừa bảo trì, lại phát sinh.”
“Mịa nóa vậy cậu ta còn cách gì?”
Lúc này Dụ Diên đã chạy ra đường lớn.
Cậu quay nhìn bốn phía, giải đáp: “Tìm xe.”
Dịch Sâm nhìn vị trí của mình: “Xe có thể ra?”
Anh mắc kẹt trên tầng, nhân vật game phải đi cầu thang hoặc nhảy lấy đà mới lên được.
“Có thể.” Dụ Diên bổ sung thêm, “Xe máy là được.”
“Ừm.” Dịch Sâm lại nói thêm, “Không tìm được thì cậu đi đi.”
Dụ Diên mím môi: “…Có thể tìm được, tôi biết khu gần đây drop* xe.”
*[drop, khả năng xuất hiện xe trên bản đồ ở các nơi cố định, và bán cố định, mình dùng từ drop.]
Vừa dứt lời, cậu đã thấy xe gần đó.
Một chiếc xe thể thao bốn bánh, vô dụng.
“Vào bo đi.”
“Máu chỉ còn một nửa, bạn chỉ có một bịch máu…”
Dụ Diên đi ngang qua một khu nhà nhỏ vắng hẻo nào đó, ở cửa nhặt được một bịch máu, cười: “Giờ tôi có hai cái.”
Chạy đến chỗ drop xe kế tiếp, lại là một chiếc xe bốn bánh.
“Lại là xe con?” Lô Tu Hòa nói, “Phắc, bình thường tìm xe bốn bánh chả thấy đâu, giờ không tìm, lại đậu đường như đi đám cưới.”
Dụ Diên bơm một bịch máu, tiếp tục chạy về phía trước: “1, HP của ngài gần yếu rồi, bơm trước bịch máu đi.”
“Ừm, đang bơm.” Dịch Sâm cũng không khuyên cậu vào bo, anh khẽ nhấp một ngụm cà phê, dùng điện thoại mở app Trực tiếp, nhìn bóng người streamer nhỏ: “Cứ từ từ tìm, tôi không vội. Không tìm được cũng không sao.”
“Ha ha ha ha ngài cầm nhiều máu như vậy, đương nhiên không vội!”
“Không tìm được liền đồng sinh cộng tử thật sao?”
Trong lúc tìm xe, Dụ Diên cũng quan sát bốn phía, xem có hòm di động chạy bo không để cậu giải quyết nhu cầu dược phẩm một chút.
Nếu như đến chỗ drop xe kế tiếp lại là xe bốn bánh, chỉ sợ số máu trên người cậu không đủ dùng.
Tiếng sấm vang lên. Dụ Diên lại chạy, chạy xuyên qua màn mưa bụi, thấy rõ được chiếc xe đằng trước.
Xe máy.
Cả chiếc xe máy phát ra ánh sáng lập lòe.
“Tôi tìm được xe rồi!” Dụ Diên mau chóng chạy tới, vừa lên xe là lập tức quay đầu xe gia tăng tốc độ, “Tôi đến đây.”
Nữ da đen ngồi xe máy chạy như bay trong làn mưa, nhìn vào chẳng khác gì với những người chơi khác, nhưng nhìn bóng lưng kia lại như lộ ra khí thế mà người khác không có.
“Tình yêu tuyệt vời gì đâu, tui khóc.”
“Tui chưa từng boa tiền cho mấy Trực tiếp, lại muốn tặng quà cho streamer này.”
“Bạn trên, không quăng 2W trở lên thì đừng có nghĩ được đối xử thế này. Bạn thấy bạn khác ông chủ không? Spam mấy nghìn tệ quà, streamer liền xem ông chủ như ô dù mà nhảy vào, ham làm giàu thì nhào vô.”
“Miệng bạn chỉ nói được mấy từ này thôi hả, bình thưởng không trả tiền streamer cũng chơi cùng các viewer đó thôi sao bạn không nói đi?”
Dụ Diên không quan tâm các bình luần, máu của cậu không còn nhiều, bo hai lại sắp tới, lúc này chỉ một lòng chạy lại đền.1
Cũng may map Sanhok này nhỏ, chạy xe máy không lâu là vào được bo, đổi sang map cỏ thì thật sự làm khó cậu rồi.
Kỹ thuật lái xe của cậu tốt, mau chóng chạy được tới đền, sau đó bỏ ấn nút tăng tốc, cẩn thận từng li từng tí một chạy trên thành lan can cầu thang.
Thành công vào đền, chạy đến trước mặt Dịch Sâm: “Đây, ngài thử xem có thể lên xe không?”
Mới vừa nói xong, người ở cạnh lóe lên, ngồi vào ghế ngồi phía sau xe cậu.
Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm, nhảy xuống xe, bơm cho mình bịch máu: “Đợi tí…tôi bơm máu.”
Dịch Sâm cũng xuống xe, ném xuống đất mấy cái bandage cũng một bình thuốc giảm đau.
“Bơm bandage trước, chờ vào bo rồi thì dùng bình thuốc.”
“Không cần…” Dụ Diên liếc nhìn dưới góc trái, phát hiện máu anh cũng không đầy, “Thuốc ngài uống đi, có thể làm đầy máu.”
“Tôi biết. Tôi giữ lại cho cậu đó.” Dịch Sâm nói, “Chỉ nhặt được một bình này.”
Dụ Diên: “…”
Lần này Dụ Diên không hề do dự, khom lưng nhặt lên, rồi mau chóng lên xe.
Lỗ tai cậu hơi nóng, nói: “Đi, đi thôi.”
Hai người phi xe qua làn mưa to gió mạnh, mắt thấy gần tới chỗ đồng đội rồi.
Mấy tiếng súng vang lên bất chợt.
Lô Tu Hòa lớn tiếng nói: “Phắc, có người!”
Dịch Nhiễm: “Bên phải!! Team 4…Đậu xanh!”
Góc trên bên phải nhảy ra thông báo đồng đội bị hạ, Dịch Nhiễm bị một 98K ở xa xa headshot.
“Xong rồi, không cứu được, ở trước có người ke.” Lô Tu Hòa vội la lên, “Tiểu Diên gần đến chưa? Sao lâu thế, có phải là ông lén lút giảm tốc độ?”
Dụ Diên nói: “…Đang chạy, đến ngay đây.”
Vừa dứt lời, một tiếng súng trầm nặng lại vang lên, Lô Tu Hòa bị AWM hạ gục ngay sau đó.
“Thế là xong rồi.” Lô Tu Hòa trầm giọng nói, “Tiểu Diên mau tới cứu tôi.”
Dịch Nhiễm: “Mẹ nóa! Hướng bên phải có người…”
Cậu ta còn chưa nói hết câu, thì bị kẻ địch dùng Groza gạt chết.
Nhìn thấy thông báo kích sát, Dụ Diên dù muốn hay không cũng đành lái xe đang chảy thẳng rẽ vòng sang cánh trái.
“??” Lô Tu Hòa nhìn đồng đội càng chạy càng xa, chết lặng nói, “Xin lỗi, sao cậu lại trốn hả?”
Dụ Diên: “Không kịp, nó gạt số 2 xong sẽ qua gạt cậu.”
“Vậy ông cũng có thể chạy lại báo thù cho bọn tôi mà!”
Dụ Diên: “Một AWM, 1 Groza, thù này tôi không có cách báo.”
Bởi vì vội vã tìm xe, nên cậu chưa loot được gì ra hồn, ngay cả đạn cũng rất ít, nếu bên địch là 2 thằng thì cậu còn suy xét một tí, nhưng đây là team còn nguyên 4 thằng, vậy khác nào đi chịu chết.
Lô Tu Hòa: “…”
“Streamer thế mà sợ!”
“Giờ có khi cũng chẳng có chỗ cho các bạn loot, bạn tính làm gì rồi?”
Dụ Diên chạy mở sang sườn núi nào đó, nhảy xuống xe: “Đi, chúng ta bỏ xe.”
Dịch Sâm cũng không hỏi cậu muốn đi đâu, xuống xe chạy theo.
Hai người chạy đến một gốc cây nào đó rồi nằm xuống.
Lô Tu Hòa: “Ông đang làm gì thế?”
Dụ Diên nhìn phía trước, bình tĩnh nói: “Đang đợi.”
Dịch Sâm di di con chuột, hỏi cậu: “Đợi cái gì?”
Mới vừa hỏi xong, người nằm cạnh anh đột nhiên ngồi dậy, nghiêng người, móc súng ra bắn, thao tác gọn gàng nhanh chóng, hầu như không hề do dự.
Chừng mười tiếng súng vang lên ——
[Yanxyan sử dụng AKM tiêu diệt HUIHHSZ]
“Chờ độc lang.” Dụ Diên chạy lên trước, mở hòm ra, “Lại đây, bắn và giết người.”
Trong team chỉ còn một người cuối cùng còn sống, gọi là độc lang.
Dịch Sâm mỉm cười, anh đứng dậy chạy qua, nhặt được một khẩu SKS đủ phụ kiện.
“Súng này hơi giật.” Dụ Diên nói, “Trúng hai viên là bốc hơi.”
Dịch Sâm: “Ừm.”
Dịch Nhiễm OB nãy giờ, nhịn không được nói: “Ài, trận kế tôi có thể nhảy dù cùng cậu được không? Tôi thấy anh bạn kia của cậu không đáng tin tẹo nào.”
Rõ là bọn họ vào bo trước, mà sao cậu ta cảm thấy trải nghiệm game của bản thân còn không rành như anh cậu nhở?
Dụ Diên nghe thấy tiếng bò sột soạt, theo bản năng nói: “Xuỵt.”
Dịch Sâm thoải mái thảnh thơi giải thích: “Ý cậu ấy là không được, để em tự dựa vào bản thân.”
Dịch Nhiễm: “…”
Tùy vừa loot qua xác độc lang, nhưng vật tư hai người vẫn còn quá thiếu thốn, trên đường gặp phải team 4 vừa gạt bọn Lô Tu Hòa, bị chặn cầu mà hẹo.
Khi trở về phòng, Dịch Nhiễm tranh thủ 60s trong quảng trưởng rèn luyện, nhảy ra lướt xem website Trực tiếp.
“Nè tiểu Diên, giải streamer lần này cậu không tham gia hả? Sao tôi không thấy cậu trong danh sách đăng kí?”
Trang sự kiện thi đấu streamer có treo danh sách, chỉ cần streamer tham gia đăng kí, ID sẽ xuất hiện ở các mục giải thưởng ben dưới.
Dụ Diên sững sờ: “Tôi còn chưa đăng kí.”
Dịch Nhiễm: “Sao chưa đăng kí?”
Dụ Diên đàng hoàng nói: “Bởi vì cần mở camera, tôi còn chưa kịp mua.”
Dịch Sâm gõ nhẹ ngón trỏ xuống mặt bàn.
Một lát sau, anh ấn xuống phím nói chuyện: “Camera?”
“Tui phắc! Rốt cục bạn muốn mở camera hả?!”
“Xong, tui nghe nói giọng người êm tai, 99% đều là phì trạch…”
“Đừng mà tui cầu xin bạn đó, tui sợ bạn mở camera ra, CP bạn và ông chủ sẽ bị bể thuyền!”
“Đám chị em đổi góc độ mà nghĩ đi! Nếu streamer nằm trong 1% còn lại! Vậy tình yêu giữa bạn ấy cùng ông chủ càng ngọt vui hơn à!!”
“Ừm, nền tảng yêu cầu mà, sự kiện này streamer đăng kí đều phải mở camera.” Dụ Diên mau chóng di chuyển chuột, khóa hai viewer đang YY kia lại.
“Cái quỷ gì vậy? Phì trạch gì?” Lô Tu Hòa đi wc xong quay về xem bình luận, vỗ bàn một cái, “Đùa à! Tiểu Diên đẹp trai lắm đó, trước đây ở quán nét đều có gái nhìn lén cậu ấy…Thật mà, tôi nói dối làm gì?…Cái gì? Nhìn có GAY hay không?…Nghĩa là sao….”
Dụ Diên đau đầu, mau chóng mở trận.
Dịch Sâm đột nhiên thốt ra một câu: “Lúc nào mở camera?”
“Hả?” Dụ Diên sững sờ, nói theo phản xạ, “Tầm…tầm hai, ba ngày nữa.”
“Sắp nhìn thấy cậu rồi streamer nhỏ, ông chủ kích động nha!!!”
“Ông chủ nè đến lúc đó đừng vào, hãy tin tôi, mở camera tức thì thất tình, không bằng giữ lại vẻ đẹp ban đầu vào tận đáy lòng.”
“Ông chủ sẽ lập tức đến xem chứ??”
Dịch Sâm lướt qua một đống bình luận vô bổ, tùy tiện chọn một cái trong đó trả lời ngắn gọn: “Sẽ đến.”
*Phì trạch: mấy anh béo suốt ngày ở nhà (thích ở nhà), đại khái vậy, kiểu như trạch nam, trạch nữ.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️