Chương 67
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 67 tại dua leo tr
Người đứng trước mặt nói rất rõ ràng, Dụ Diên không hề hoài nghi là do cậu nghe lầm.
…Dù cho khuôn mặt cậu đại chúng hay thế nào chăng nữa, cũng không giống con gái đúng không?
“Cậu nhận lầm.” Dụ Diên rút tay ra, nói, “Tôi là nam.”
“Tôi biết tôi biết.” Dịch Nhiễm lại nắm lấy tay Dụ Diên, “Ý tôi là…cậu đến tìm anh tôi phải không? Tôi là Dịch Nhiễm đây, là Dịch Nhiễm kết bạn weibo với cậu đó.”
Dụ Diên sững sờ, đánh giá người trước mặt từ trên xuống dưới một lần, rốt cuộc tìm được mấy phần quen thuộc.
Cậu đã từng xem ảnh chụp tự sướng của Dịch Nhiễm, do ánh sáng góc độ khác nhau, làm cậu không nhận ra ngay.
Dụ Diên bị bất ngờ còn chưa kịp chuẩn bị gặp bạn qua mạng: “…Làm phiền rồi, không phải là tôi đến tìm Dịch Sâm, tôi chỉ đến mượn máy tính của anh ấy một lúc, trước đó đã nói qua với anh ấy.”
Dịch Nhiễm vừa nghe vừa gật đầu, không được anh cậu cho phép, đương nhiên tiểu Diên không thể tìm được chỗ này.
Dịch Nhiễm bước chân tránh ra, nhường ra một lối đi: “Mau vào.”
Nhà Dịch Sâm hơi lớn với chỉ một người ở, Dụ Diên không dám nhìn xung quanh, nhưng ánh mắt lia tới đâu cũng thấy vẻ tao nhã từ căn nhà toát ra.
“Tiểu Diên đến Tấn Thành lúc nào vậy, sao không nói cho tôi biết?” Dịch Nhiễm nói, “Nếu không phải là tôi giúp mẹ mang đồ lại đây, thì chắc cũng không gặp được cậu đâu.”
Dụ Diên nói: “Mới tới hôm qua.”
“Đến tìm anh tôi? Nhưng gần đây anh tôi rất bận, có thời gian cùng cậu à? Hay là để tôi dẫn cậu đi khắp nơi chơi nha.”
Dụ Diên sững sờ, vội vàng lắc đầu: “Không…tôi tới tham gia thịnh yến hàng năm của Star TV.”
Dịch Nhiễm kinh ngạc: “Thịnh yến hàng năm? Lúc nào? Đùa à, sao tôi không biết.”
“Mùng hai tháng sau, đến lúc đó có Trực tiếp trên mạng.”
Ai muốn xem Trực tiếp chứ.
Dịch Nhiễm xem đồng hồ: “Đã 11h30 rồi, có phải là cậu đến muộn quá rồi không.”
Dụ Diên ừm một tiếng: “Ừm…cậu biết anh ấy để máy tính ở đâu không?”
“Biết, ở thư phòng.” Dịch Nhiễm nói. “Đi theo tôi.”
Hai người đi đến thư phòng, vừa mở cửa ra, Dụ Diên liền nhìn thấy giá áo đặt cạnh bàn đọc sách, trên đó còn treo áo vest cậu đã nhìn thấy rất nhiều lần qua video.
Dịch Nhiễm: “Ở đây, anh tôi nói mật mã cho cậu chưa? Giờ tôi định ra ngoài tí, lát nữa quay về chơi với cậu nha.”
Dụ Diên gật đầu, nói lời chào tạm biệt với Dịch Nhiễm.
Nghe thấy tiếng đóng của xong, Dụ Diên mới đi tới chỗ đặt máy tính. Lúc đi ngang qua giá áo, còn ngửi được mùi nước hoa cổ long thoang thoảng. Hẳn là chủ nhân nó bận rộn quên mất, làm xong việc cũng không mang nó đi giặt.
Dụ Diên hít hít mũi, mau chóng ngồi vào trước máy tính, nhíu mày khi thấy rõ hình dáng máy tính.
Máy tính này…hình như khác với bộ lúc trước Dịch Sâm chụp cho cậu xem?
Hơi do dự, nhưng vẫn mở máy, gõ mật mã trước đó Dịch Sâm gửi tới, thành công đăng nhập hệ thống.
Thấy các thư mục trên desktop, Dụ Diên càng nghi ngờ hơn, cũng không dám lộn xộn, không nhìn vào đống tên tài liệu, mở luôn trình duyệt web.
Vừa mở ra, là trang chủ trình duyệt web cài đặt, trên đó hiển thị các website chủ nhân nó thường dùng cùng lưu lại.
Dụ Diên cũng nhìn thấy trong đó còn có một đường link “www.cilicili.com”2
Trái tim cậu đập mạnh một nhịp, không thể tin mà nhìn vào dấu trang đó.
Mấy phút sau, Dụ Diên nhịn không nổi nữa di chuột mở link, một trang web hiển thị ngay sau đó, phía trên bên trái của trang có một chuỗi tên video lớn – –
[Chuyện không thể không nói giữa tiểu streamer x ông chủ lớn (tập 6)]3
…
???
Dụ Diên phát hiện, từ sau khi biết Dịch Sâm, trái tim của cậu đòi sống đòi chết cũng đã không thể kìm được cậu.
Quỷ thần xui khiến cậu ấn vào một link.
Video dài 2 phút 26 giây, thậm chí cậu còn nhìn thấy tài khoản nhỏ mà cậu dùng để bình luận – -“PO chủ vất vả, dâng hai C tệ, chờ mong tập mới.”
“…”
Web này xuất hiện ở đây, chứng tỏ chủ nhân máy tính này đã từng xem qua video này.
Hơn nữa hình như không chỉ xem một lần.
Nếu là ám hiệu bí mật “Nhất Ngôn Đường” kia, Dụ Diên có thể thuyết phục bản thân là do Dịch Sâm không hiểu rõ ý nghĩa trong đó, cho nên mới mặc kệ các viewer đùa giỡn.
Nhưng video kiểu này…chẳng lẽ lại không nhìn ra sao?
Thậm chí bên dưới video còn gắn tag “đam mỹ”, “đồng nhân”, “cp” rõ ràng.
Video đã tự động phát lại lần hai, Dụ Diên vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ, mãi đến khi điện thoại vang lên, cậu mới hoàn hồn.
_ _
Nghỉ giải lao giữa cuộc họp, Dịch Sâm mới phát hiện trong mail của mình có mấy tin nhắn, được gửi từ hai ngày trước.
Mẹ Dịch Nhiễm nói ở nơi khác mua ít trà ngon về, mấy ngày tới sẽ bảo Dịch Nhiễm mang tới cho anh, cũng là để anh uống ít cà phê đi.
Dịch Sâm vừa mới trả lời lại là “vâng”, thì được đối phương báo cho là hôm nay đã bảo Dịch Nhiễm mang tới.
Nhớ ra hôm nay trong nhà có khách, thật sự hiếm thấy Dịch Sâm ở ngay lúc còn chưa kết thúc cuộc họp gọi điện thoại riêng.
Lúc lâu sau mới được kết nối, giọng người đầu kia không được dễ chịu lắm: “Alo… Dịch Sâm?”
“Tới nhà chưa?”
“Rồi.” Dụ Diên nói. “Đang dùng máy tính rồi, nhưng tôi thử nãy giờ thấy hình như không mở Trực tiếp được.”
Dịch Sâm nhíu mày: “Cậu đang dùng máy tính nào?”
“Ở thư phòng.” Dụ Diên ngập ngừng lại nói, “… Dịch Nhiễm dẫn tôi tới.”
Dịch Sâm hoàn toàn đã quên những gì anh từng xem qua trong máy tính: “Không phải máy đó. Cậu ra thư phòng, gian phòng cuối cùng bên phải mới là phòng đặt máy tính.”
“Được.”
“Dịch Nhiễm còn ở nhà chứ?”
“Không, vừa ra ngoài rồi.”
Dịch Sâm ừm một tiếng: “Có chuyện này chắc phải phiền tới cậu.”
Dụ Diên mau chóng tắt máy tính, giống như trong đó cất chứa cái gì kinh khủng lắm.
Dụ Diên: “Được…anh cứ nói đi.”
“Cậu đi ra cửa lớn, sửa lại mật mã cửa giúp tôi.”
Không ngờ lại là yêu cầu này, Dụ Diên ngẩn người: “Hả? Không tốt lắm đâu.”
“Không có gì mà không tốt, cậu đổi mật mã mới là được.”
Cúp điện thoại, Dụ Diên đi ra mật mã trước cửa, dựa theo lời Dịch Sâm vừa nãy chỉ mà sửa lại mật mã. Sau đó lần mò đến phòng đặt máy tính, quả nhiên trong đó đặt một bộ cấu hình cao, xung quanh còn trang trí không ít thứ.
Dụ Diên bị hấp dẫn bởi cái mới, nhìn nhân vật PUBG được trang bị vũ khí một lúc lâu rồi mới mở Trực tiếp.
Dùng quen bộ máy cũ ở nhà rồi, giờ được dùng máy cấu hình cao thật sự làm cho Dụ Diên hiểu rõ cảm giác cái gì gọi là lâng lâng.
Cậu không lãng phí thời gian, mở Trực tiếp xong lập tức chia sẻ lên weibo, người xem tràn vào cũng rất nhanh.
“Gì đây, hình như phông nền streamer thay đổi? Tôi nhớ không lầm đâu nhỉ?”
“Có người nói có rất nhiều streamer Star TV đến Tấn Thành, mấy ngày nữa là thịnh yến hàng năm của nền tảng.”
“Đồ họa này…tôi khóc thật sự.”
Trước đây bởi vì vấn đề máy móc, cho nên đồ họa Trực tiếp của Dụ Diên cũng chỉ có thể xem ở mức trung bình trong các streamer, chủ yếu là được chống đỡ bằng kỹ thuật.
Giờ có cấu hình đồ họa cao màu xanh, cho nên từng cọng cây ngọn cỏ trong game rất chân thật giống như bản thân đang ở trong game vậy.
Dụ Diên mở một trận Solo để thử độ nhạy của chuột: “Ừm, khoảng thời gian này không có ở nhà.”
“Vậy ở đâu?”
Dụ Diên đáp qua loa: “…Ở nhà bạn.”
“Đừng nói là nhà Đoàn Đoàn nha? Tôi nhớ nhà Đoàn Đoàn cũng ở Tấn Thành, trước đó ở weibo còn nói sẽ tiếp đón tiểu Diên, hơn nữa đồ họa Trực tiếp của Đoàn Đoàn cũng là màu xanh.”
Bình luận này vừa hiện, làm bên dưới có vài người đáp lại.
“Tôi cũng thấy vậy! Hai người này rất ngọt nhỉ.”
“Trước còn không thấy gì, giờ xem lại Trực tiếp xong, mới phát hiện tiểu Diên cùng Đoàn Đoàn giống như nam nữ chính trong truyện võng du, đoạn anh hùng cứu mỹ nhân ăn rất ngon!”
“Không phải Đoàn Đoàn.” Dụ Diên nói bâng quơ, “Tôi với Đoàn Đoàn chỉ là bạn bè bình thường, ship cp là tự do của mọi người, nhưng đừng nghĩ sâu xa quá, cảm ơn.”
Chơi một buổi chiều, Dụ Diên phát hiện ra sử dụng bộ bàn phím chuột này còn thuận tay hơn cả bộ ở nhà.
Kết thúc một trận game, nhịn không được nữa mới mở điện thoại lục tìm lịch sử, nhớ lại tài khoản hai người này.
“Cũng bảy giờ rồi, tiểu Diên còn không đi ăn cơm à? Bình thường lúc sáu giờ rưỡi đã tạm dừng để nghỉ mà?”
Dụ Diên nhìn đồng hồ, nói: “Tối nay ăn muộn, không có gì, tôi tiếp tục ghép.”
Đã nói sẽ phụ trách bữa tối với Dịch Sâm, nên Dụ Diên quyết định chờ người nọ về rồi ăn cùng.
Dịch Sâm họp xong đợt cuối cùng, mới biết lúc này đã tám giờ.
Cuộc họp vừa kết thúc, các nhân viên còn chưa rời đi, anh đã lấy điện thoại từ trong túi ra.
Tiểu streamer: Dịch Nhiễm đến rồi.
Tiểu streamer: Cậu ấy gõ cửa tận mấy phút.
Tiểu streamer:… Làm sao bây giờ?
Đã là tin nhắn nửa tiếng trước.
1: Cậu cho nó vào rồi?
Tiểu streamer: Không có, tôi làm như không có ai ở trong.
Đám nhân viên còn đang thu thập tài liệu cuộc họp đột nhiên nghe thấy vị lãnh đạo cười ra tiếng.
Mọi người ngước mắt nhìn nhau.
1: Lừa người là không tốt.
Dịch Sâm đứng dậy, mau chóng rời khỏi cuộc họp, không ngờ bên ngoài văn phòng có một người đang ngồi ở đó.
Nhìn thấy anh, Mạc Nam Thành đứng dậy, từ từ xoay người: “À, em thư ký nói anh không có hẹn từ trước, sống chết không cho anh vào chờ em, làm anh ngồi muốn gãy cái eo già.”
Dịch Sâm khen ngợi nhìn thư ký: “Làm tốt lắm.”
“…”
Mạc Nam Thành theo Dịch Sâm vào văn phòng.
Dịch Sâm để tốt tài liệu, ngước mắt hỏi: “Có chuyện gì?”
“Cũng không có gì…” Mạc Nam Thành ngồi vào trước bàn làm việc của anh, hỏi: “Đêm nay cùng đi ăn cơm một bữa đi, tiện thể đi ngâm suối nước nóng luôn?”
“Không đi.”
“Sao vậy, khoảng thời gian này mệt như thế, em nên đi thả lỏng.”
Dịch Sâm từ chối: “Em có việc.”
Mạc Nam Thành tỏ vẻ hiểu rõ, chống khuỷu tay lên bàn, sáp tới hỏi anh: “Xem ra tiểu Nhiễm nói đúng, trong nhà của em giấu người!”
“Giấu?” Dịch Sâm hừ lạnh nói, “Anh nghĩ là em giống anh?”
“Vậy em nói đi, trong nhà của em có người không! Có phải là tiểu streamer kia không!”
“Liên quan gì tới anh?”
Mạc Nam Thành chậc lưỡi vài tiếng: “Anh hùng khó qua ải mỹ nam, anh hiểu mà, chỉ là anh tò mò thôi, nhóc con đó tốt cỡ nào mà ngay cả loại hóa thành ngàn năm như em cũng bị bẻ cong.”
Dịch Sâm cau mày: “Em với cậu ấy không phải loại quan hệ đó.”
“Vậy là gì, anh em, cha nuôi con nuôi?”
“Cậu ấy không tìm được máy tính, em tự nguyện giúp cậu ấy.” Vốn Dịch Sâm không định giải thích, nhưng nghe Mạc Nam Thành nói kiểu quan hệ kia hơi chói tai nên mới nói, “Chỉ đến vậy mà thôi.”
Mạc Nam Thành nói: “Muốn giúp cậu ta còn không đơn giản quá sao? Dứt khoát mua cho cậu ta một máy tính mang đến khách sạn là được rồi, còn mang người về nhà làm gì?”
Dịch Sâm lạnh lùng nhìn hắn: “Sắp cuối năm rồi, sao anh vẫn rảnh rỗi vậy, công ty sắp sụp?”
“Còn chưa sụp được, em không phải lo.” Mạc Nam Thành cười híp mắt, “Thật ra anh cũng thích tiểu streamer kia, anh cũng muốn giúp cậu ta, vầy đi, em cho anh cách liên hệ với cậu ta, anh đưa cậu ta mười tám máy tính, kệ cậu ta muốn live cái nào thì live.”
“Cậu ấy thiếu anh mấy cái máy này à?” Dịch Sâm không chút nghĩ ngợi đứng dậy, “Biến đi.”
“Không phải là cậu ta thiếu một máy tính đó sao. Anh tặng cậu ta, cậu ta vui vẻ Trực tiếp ở khách sạn, em ở nhà yên ổn làm việc, vẹn toàn đôi bên. Anh nói thật…Anh đã lấy wechat của cậu ta từ tiểu Nhiễm, nhưng cậu ta vẫn chưa xác nhận lời mời kết bạn, hay là em nói với cậu ta…”
Đáy mắt Dịch Sâm xẹt qua một tia âm trầm khó mà phát hiện, ngắt ngang lời hắn: “Đáng ra anh phải thấy vui vì cậu ấy không xác nhận thêm bạn.”
Mạc Nam Thành: “…Gì?”
“Nếu như cậu ấy đồng ý.” Dịch Sâm đứng lên, cầm lấy áo khoác mặc vào, “Tháng sau em sẽ giúp anh gặp gỡ bạn gái cũ một cách hoành tráng.”
Lúc Dịch Sâm lái xe về, vẫn còn đang suy nghĩ những gì Mạc Nam Thành nói.
Nội tâm của anh rất thẳng thắn, anh đối xử với tiểu streamer rất tốt, cũng không chịu được khi cậu bị oan ức.
Trước giờ anh chưa từng thích ai, không biết như vậy có được tính là thích không.
Bởi vì cảm giác này không khác cách anh đối xử với người nhà là mấy.
Hơn nữa có người từ nhỏ sinh ra đã làm người thích, Dụ Diên cũng tương tự.
Về đến nhà, anh nhìn thấy phòng đặt máy tính không có đóng cửa hết, làm ánh sáng từ bên trong lọt ra qua khe cửa.
Anh đứng nhìn hồi lâu, mới đi tới đẩy cửa ra.
Nam sinh đeo tai nghe ngồi trước máy tính, nghe thấy tiếng động, lập tức ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt Dịch Sâm, chỉ một thoáng trong chớp mắt tràn ra rất nhiều tâm tình.
“Dịch…” Dụ Diên vừa mở miệng nói, lại nhớ là mình đang Trực tiếp, lập tức im miệng, xấu hổ cười nói sang câu sau, “Anh về rồi.”
Nhìn răng khểnh sáng bóng kia, Dịch Sâm cảm thấy lồng ngực mình thoáng như bị thứ gì đó đập vào một phát.
“Ừm.” Sau một lát, vẻ mặt trấn định đi lên phía trước, thả túi thức ăn ngoài trong tay xuống bàn, “Đóng Trực tiếp, ăn cơm trước.”
“Xuỵt…” Dụ Diên nói theo phản xạ, “Tôi không tắt mic…”
Nhưng đã không kịp, các viewer lập tức nhận ra đó là giọng ông chủ, bình luận nhảy lên spam kín màn hình.
“Giọng nói này!! Tôi có chết cũng không nhận lầm được! Tuyệt đối là 1!!!”
“Thì ra là cậu đến ở nhà ông chủ 1?! A a a tui ngất đây, quá kích thích, tôi phải đến xem xe acc clone thái thái mới được…”*
“Cái đệch…tôi nói thật trước giờ tui không ship cp nào, nhưng hai người này hình như có chỗ nào đó sai sai!!”
Dụ Diên còn định cứu vớt: “Không phải đâu, do giọng bạn tôi có hơi giống 1…”
Thấy cậu cố gắng rũ sạch như thế, Dịch Sâm không nặng không nhẹ nhíu máy.
“Bạn nào của cậu giống giọng tôi?”
Dụ Diên: “…”
Viewer: “…?”
Viewer: “…!!!”
___
*xe: là H đó:x
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️