Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 18

1:34 sáng – 14/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 18 tại dua leo tr. 

Lục Phong bước lên chiếc máy bay để tiến đến gần với cô hơn, lần này mà cô còn không hiểu tâm tình của anh nữa chắc anh phải bái phục cái sự vô tâm của cô.

Chắc cũng có nghiệp quật ở đây, ai bảo anh ngay ban đầu bỏ cô đi du học lâu ơi là lâu, giờ về bị cô cho ăn bơ cũng phải.“Sếp nghĩ gì lâu vậy?”“Giờ tôi cần khai báo với cậu à?” Anh khó chịu đáp lại cậu nhân viên “nhanh mồm, nhanh miệng này.Diệp Vụ biết sai liền im bặt ngồi an phận lủi thủi ở nơi nào đó, không lên chọc giận đến ông sếp đang đến tháng này của mình.[…]“Mọi người chú ý, tất cả hãy về phòng của mình nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta bắt đầu” Một người cầm loa thông báo và rồi tất cả mọi người đều xách vali của mình vào khách sạn 5 sang hạng xin cực lớn này.

Cô có một sở thích cực kì quái lạ đó chính là muốn ngủ ở khách sạn, cảm thấy nó rất thoải mái ấy.

Cũng nhờ công việc hiện giờ mà sở thích của cô được thực hiện rất nhiều lần.“Chị đưa cho em đi” Lâm An nói với quản lí DiệpDiệp Tử nghe xong thì đưa cho cô “Này, về nghỉ ngơi sớm nhé, ngày mai bắt đầu quay rồi”Cô gật đấu nói “Em biết rồi”Thế rồi mỗi người một đường để về phòng của mình, cô đi về phòng cả một hôm đi xe rồi ngồi trên máy bay cả người cô ê ẩm cả.

Cô vừa bước vào thang máy chính cái lúc thang máy đóng cửa lại thì có một bóng người cao ráo tiến vào khiến ai cũng phải trầm trồ.“Đẹp trai vậy” Mấy cô tiếp tân thi nhau ồ lên, mắt sáng rực như lần đầu nhìn thấy cực phẩm….ở…mà cũng đúng chắc đây là người đàn ông đẹp nhất trong cuộc đời mà họ được chiêm ngưỡng.“Cho hỏi cô gái vừa rồi ở phòng nào” Mấy cô tiếp tân nghe vậy có vẻ ái ngại nói lại“Xin lỗi anh, chúng tôi không được tiết lộ thông tin cá nhân của người ở đây”Lục Phong lấy một tờ giấy và ghi vào đó dòng chữ “Xuống đây, anh chờ em” Sau đó kí tên bằng cái hình con sói hung ác.

Đây là kí hiệu riêng của anh và cô, anh thì là con sói hung dữ còn cô thì lại chính là con cừu thiinhr thoảng bị anh chọc thì lại xù lông lên.“Đưa tờ giấy này cho cô ấy hộ tôi” Nói rồi anh tiến đến một chiếc ghế ở phòng chờ ngồi.Cô vừa bước vào phòng mệt mỏi ngã cái ịch xuống giường như ngay khi vừa định nhắm mắt lại làm một giấc ngon lành thì tiếng chuông kêu lên“King coong”——————————