Chương 47
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 47 tại dua leo tr
Editor: Fei
Năm phút sau, Nguyên Dĩ Phi vừa lướt web vừa vui vẻ phản bác.
“Đụng hàng là chuyện bình thường trong giới giải trí mà? Miễn là minh tinh đều có thể mặc, mọi người tưởng tượng thái quá rồi đó.”
“Tấm thẻ hội viên kia là người đại diện đưa, thấy hay hay nên anh chụp một bức đăng weibo, không ngờ fan lại nghĩ sâu xa như vậy.”
“Chuyện ở bệnh viện, nói ra càng kỳ hơn…”
Anh đưa điện thoại cho Tần Nhạc xem.
Kỷ Li đứng giữa hai người, lỗ tai đỏ như máu. Ăn dưa ăn ngay trước mặt chính chủ, còn bị chính chủ tự đục thuyền…Tuy không cố ý song y vẫn cảm thấy khá xấu hổ.
Tần Nhạc dùng dư quang quan sát vẻ mặt thanh niên, vừa bất đắc dĩ vừa thấy cực kì đáng yêu.
Hắn mỉm cười giải thích, “Lúc trước tôi bị thương nằm viện, cậu ấy lấy danh nghĩa thăm bệnh nhưng thực tế là đến để châm cứu vùng hông, sau đó mệt nên ngủ mất.”
Nguyên Dĩ Phi rất quan tâm đến sự nghiệp đóng phim. Anh không muốn hông đau ảnh hưởng tới công việc, mỗi lần đều âm thầm tới bệnh viện trị liệu.
Khi Tần Nhạc phải nằm viện, anh bèn dùng “thăm hỏi” làm cái cớ.
“Tôi và cậu ấy bắn đại bác cũng không tới, chỉ là bạn bè thôi.”
Hắn nhìn về phía Kỷ Li, nói.
“Dạ.”
Kỷ Li quay sang phía người đàn ông nọ, đầu quả tim bỗng nổi lên cảm giác vi diệu.
Nguyên Dĩ Phi thấy hết sức thú vị, anh lắc lắc đầu, “Với giọng văn và BGM này, nếu không phải người trong cuộc thì anh đã tin rồi. Trí tưởng tượng của fan CP phong phú ghê.”
Từ khi debut tới nay, trong giới giải trí có rất nhiều người được gán ghép với anh tạo thành CP, Tần Nhạc chỉ là một trong số đó. Đoàn đội Nguyên Dĩ Phi không thể ngăn cản, đành mặc cho fan CP tự chơi tự vui.
Nguyên Dĩ Phi tư tưởng thoáng, thỉnh thoảng sẽ xài acc clone xem vài chuyện thú vị trong giới fan. Trong miệng fan CP, anh đã kết hôn ít nhất mười lần, Kage Bunshin no Jutsu(*) cũng chẳng năng suất như vậy.
(*Kage Bunshin no Jutsu: Thuật phân thân của nhân vật Naruto trong anime Naruto)
Vừa dứt lời, nhân viên công tác đi vào: “Các thầy ơi 15 phút nữa bắt đầu, chúng ta tách ra khớp kịch bản chút nhé?”
“Vâng.”
“Không thành vấn đề.”
…
Năm giờ chiều, livestream chính thức phát sóng.
Ngoại trừ ba diễn viên nổi tiếng nhất phim còn có đạo diễn Trịnh An Hành.
Trong phòng livestream, hàng vạn dân cư mạng ùa vào. Chưa đầy ba phút, số lượng người xem đã đạt năm trăm vạn.
—— Cảm động phát khóc! Anh Nhạc không đi show hai năm rồi!
—— Nguyên Bảo Nguyên Bảo Nguyên Bảo! Nguyên Dĩ Phi đại mỹ nhân ơi em đến đây!
—— Kỷ Li Kỷ Li! Nhãi con à, mẹ tới rồi nè!
—— Quân thần CP, đại quân ra trận!
—— Tống Thị huynh đệ tuyệt không chậm trễ! Chiêu Nhi xông lên, bảo huynh trưởng mua thịt, hái bưởi cho em nhé!
Đạn mạc kín đầy màn hình, chứng tỏ fan phim yêu thích các diễn viên đến mức nào.
MC nói lời mở đầu đơn giản rồi mời bốn vị khách mời vào chỗ —— Trịnh An Hành, Tần Nhạc, Nguyên Dĩ Phi, Kỷ Li lần lượt bước lên sân khấu.
Khán giả có mặt tại hiện trường hoan hô, tiếng vang không ngừng.
Hôm nay Kỷ Li mặc một chiếc áo len cổ lọ màu trắng, khóe môi nở nụ cười dịu dàng, cả người để lộ cảm giác hiền lành ngoan ngoãn. Tạo hình này cố tình xây dựng để hợp với vai diễn “Tống Chiêu” của y.
Khiến người khác bất ngờ nhất chính là Tần Nhạc cũng mặc một chiếc áo len màu đen, cặp kính chỉ bạc treo trên sống mũi đẹp như tạc, đứng im một chỗ thôi cũng toát ra cảm giác cấm dục lạnh lùng khó tả.
Khí chất một nóng một lạnh của hai người đặc biệt hòa hợp khiến khán giả không thể rời nổi mắt.
Đương nhiên, Nguyên Dĩ Phi bị kẹp ở giữa chẳng hề kém cạnh.
Dù sao nhìn ba anh đẹp trai đứng cạnh nhau vẫn rất đã mắt!
Sau đó, có dân cư mạng nhanh chóng phát hiện điểm bất thường.
—— Đậu má! Anh Nhạc và Kỷ Li mặc đồ đôi à?
—— Lầu trên đừng nói linh tinh, đây rõ ràng là y phục huynh đệ!
—— Khoan đã! Nửa tiếng trước phòng làm việc đăng ảnh tạo hình mặc áo măng tô mà? Sao tự dưng biến thành áo len?
Hả? Anh Nhạc đột ngột thay đổi tạo hình? Lại giống hệt phong cách của Kỷ Li?
Fan cp ẩn núp trong phòng livestream không nén nổi kích động, hồng bao tiền vàng gửi đi kín đạn mạc —— A a a a! Áo len cùng kiểu trắng đen! Quá đẹp đôi!
Trước sân khấu đặt một cái màn hình lớn, kết nối trực tiếp với phòng livestream nhằm tiện cho khách mời và dân cư mạng tương tác.
Kỷ Li nhìn thấy bình luận trên đạn mạc, ánh mắt kinh ngạc lướt qua Nguyên Dĩ Phi rồi rơi trên người Tần Nhạc, cẩn thận quan sát —— Không đúng, anh Nhạc thay quần áo làm gì?
MC kinh nghiệm đầy mình nhạy bén phát hiện, mở miệng nói, “Chiêu Nhi của chúng ta hồi hộp hả em, sao vừa lên sân khấu đã tìm anh trai thế?”
Lời này đã coi y là nhân vật trong phim. Không hiểu tại sao, ba chữ “tìm anh trai” này nghe mà đỏ mặt.
Dưới hàng ghế khán giả phát ra tiếng cười khúc khích, Kỷ Li bị chỉ đích danh bỗng ngẩn ra, lập tức xấu hổ giải thích, “Em đọc bình luận mới phát hiện anh Nhạc và em mặc cùng một kiểu trang phục.”
Áo len đen trắng tạo thành tương phản thị giác rất mạnh, muốn lờ đi cũng chẳng được.
“Mọi người nói đúng, đây là y phục huynh đệ của chúng tôi.” Tần Nhạc gật đầu, không giải thích thêm.
Hắn vòng qua người Nguyên Dĩ Phi, trực tiếp đẩy thanh niên vào chỗ. Ngôn hành cử chỉ hết sức tự nhiên, lại lấy danh nghĩa nhân vật nên người xung quanh chẳng thể bắt bẻ nổi.
Tề Ngạn đứng dưới sân khấu, nhìn hắn bằng nửa con mắt!
Tôi tin ông mới lạ đấy!
Tạo hình hôm nay vốn mất một tiếng để chuẩn bị nhưng sau khi thằng chả kia đi từ phòng Kỷ Li về liền tuyên bố đổi.
Lúc đó chỉ còn mười phút nữa là lên sóng, suýt nữa dọa thợ trang điểm bật khóc.
May là đoàn đội có đem theo quần áo dự bị, còn là một cái áo len.
“Các vị khách mời ngồi, chúng ta từ từ trò chuyện.” Nguyên Dĩ Phi không có bất kỳ dị nghị gì, tự nhiên ngồi cùng đạo diễn ở vị trí bên trái Tần Nhạc.
Vì vậy, chỗ ngồi đổi thành: Trịnh An Hành, Nguyên Dĩ Phi, Tần Nhạc, Kỷ Li.
Khán giả xem livestream rất ưng cách sắp xếp này.
—— Anh Nhạc cao tay ghê! Trực tiếp ngồi giữa hai người, không mích lòng bất kì fan CP nào!
—— Á à, tôi ngửi được mùi Tu La Tràng rồi nghen!
—— Hình như thầy Tần cố ý! Đầu tiên là thay tạo hình và chủ động đổi vị trí muốn ngồi cạnh Kỷ Li Bằng không dựa theo trình tự ra sân cũ, thầy Nguyên sẽ ngồi giữa anh ấy và Kỷ Li ~ Huynh đệ CP real nhất!
Bình luận này lập tức nhận được trăm like, nhiều dân cư mạng cùng chung suy nghĩ ấy.
Chương trình do đài truyền hình Hải Thị tổ chức, MC có nghiệp vụ giỏi, phong cách dẫn hết sức thú vị. Sau khi giới thiệu ngắn gọn xong bèn tiến vào phần phỏng vấn.
MC cầm trên tay bốn tấm thẻ được đánh dấu bằng tên của các vị khách mời. Hắn giơ tấm thẻ đã che đi nội dung bên trong lên, giải thích với khán giả.
“Trước đó chúng tôi đã để bốn vị khách mời lần lượt viết xuống một từ khóa quan trọng liên quan đến sinh hoạt trong đoàn phim. Bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau xem xem đây là câu chuyện thú vị gì nhé?”
Dứt lời, MC công bố tấm thẻ đầu tiên của Kỷ Li, bên trên viết: Khó ăn.
Fan trong đạn mác nhanh chóng reo hò: Ha ha ha ha anh trai đang nói cơm hộp của đoàn phim khó ăn à?
MC cười dò hỏi, “Đa số đều nghĩ đến cơm đoàn phim cung cấp nhỉ?”
Kỷ Li giả vờ thần bí lắc lắc đầu, hiểu hiệu quả chương trình muốn là gì. Y nhìn về phía ba vị khách mời còn lại, “Hay mọi người đoán thử xem?”
Nguyên Dĩ Phi xua tay nói mình không biết, tiện thể trêu chọc một câu, “Nếu là cơm hộp của đoàn phim thì tôi cũng xin được góp lời —— Đầu bếp nấu quá nhiều món, suốt bốn tháng vừa qua tôi đã béo lên vài cân.”
Fan phòng livestream lập tức an ủi: Nguyên Bảo không mập, Nguyên Bảo đẹp nhất! Thỏi vàng(*) càng to càng đáng giá!
(*Thỏi vàng: gốc 金元宝 Kim Nguyên Bảo, tác giả chơi chữ từ nickname của Nguyên Dĩ Phi)
Kỷ Li đảo mắt sang phía Tần Nhạc, người sau cong môi, hiểu rõ, “Lương khô ở cảnh đầu tiên rất khó ăn?”
Kỷ Li nghe thấy đáp án của hắn, ý cười lan rộng.
Không cần nhiều lời, mọi người đều biết được đáp án thông qua nụ cười ấy.
Tại phòng livestream, trái tim fan CP nhũn thành bãi nước, mồm miệng gào thét, gửi bình luận ầm ầm lên đạn mạc.
—— A a a a Me thài, sao có thể ngọt ngào như vậy nhỉ!
—— Anh Nhạc đoán một phát chuẩn ngay, quả không hổ danh là người đàn ông thương em trai!
—— Tống Thị huynh đệ tuyệt cú mèo! Tôi nói câu này bao nhiêu lần cũng được!
Trong khoảng thời gian quảng bá bộ phim, miễn các bình luận về CP không quá đà thì fan ba nhà đều ngầm cho phép.
Trên đạn mạc náo loạn, Kỷ Li cũng chủ động kể câu chuyện đằng sau từ khóa.
“Cảnh diễn đầu tiên của em chính là cảnh mọi người thấy trong phim. Kịch bản yêu cầu ăn thật nhưng miếng bánh ấy lại rơi xuống đất, bị diễn viên quần chúng vô tình giẫm phải.”
“Lúc ấy em đã vào trạng thái diễn xuất, vô thức nhặt nó lên…”
Những thứ còn lại không cần nói ai cũng hiểu.
Kỷ Li ăn đồ có chứa đất cát, nhờ cảnh quay điên cuồng tuyệt vọng kia mà khán giả tại rạp chú ý tới ăn mày Tống Chiêu.
Đạo diễn chương trình chiếu ảnh hậu trường trên màn hình lớn. Kỷ Li ghi hình xong liền cầm chai nước khoáng, mặt mày nhăn nhó, lè đầu lưỡi hồng nhuận, vẫn chưa nhổ hết thức ăn bẩn ra khỏi miệng.
Trông vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Khán giả tại hiện trường bèn vỗ tay tán thưởng.
Mặt Kỷ Li đỏ ửng, nói tiếp, “Em nhớ mình súc miệng nhiều lắm. Bây giờ nghĩ lại mới thấy mình nên đặc biệt cảm ơn anh trai trợ lý sản xuất đã đưa nước cho em.”
Tần Nhạc nghe nửa câu sau, đáy mắt hiện lên gợn sóng.
Khán giả hiện trường cảm thán một hồi, mà trên phòng livestream, có antifan xuất hiện ám quẻ.
—— Sợ người khác không biết mình cố gắng đến đâu à? Sểnh ra là bắt đầu kể lể, ra vẻ cho ai xem thế! Buồn nôn!
Bình luận này lập tức bị dân cư mạng đáp trả.
—— Cho thứ cô hồn như mi xem đó!
—— Đám rác mau xéo khỏi phòng livestream đi! Anh bé Kỷ Li đóng phim bằng thực lực, ai mượn mi đến đây làm ô uế hả?
Nhân viên hậu trường luôn theo dõi tình hình trên mạng, bọn họ tìm thấy user phá rối kia và block, đưa “vé máy bay” tống đối phương đi.
“Vì quay cảnh đó Kỷ Li đã nhịn đói hai ngày nhỉ? Mãi đến khi kết thúc mới ngồi trên ghế xếp gặm bánh mì.”
Tần Nhạc bỗng mở miệng. Hắn nhớ thanh niên suýt chút nữa ngất xỉu trong vòng tay mình, đau lòng chợt đến muộn.
Hắn chỉ ước fan phim toàn quốc biết sự nỗ lực của Kỷ Li.
Trịnh An Hành vẫn chưa quên, tỏ vẻ tán thưởng, “Đúng, muốn hòa mình vào nhân vật mà làm đến nước này thật hết sức đáng quý, hiếm lắm mới có diễn viên mới nghị lực như vậy đấy.”
Kỷ Li nghe lời khen của Trịnh An Hành, con ngươi tỏa sáng.
Khán giả càng quý mến Kỷ Li hơn, tiếng vỗ tay vang lên không ngừng.
MC nương theo đó, dẫn dắt đề tài tới Nguyên Dĩ Phi và Trịnh An Hành. Hai người lần lượt công bố từ khóa đồng thời kể câu chuyện thú vị về quá trình tham gia đoàn phim của mình.
Bầu không khí tại phòng livestream ngày một nóng lên, đạn mạc chưa từng ngừng lại.
Rốt cục phần phỏng vấn cũng đến người cuối cùng.
Chưa chờ MC lấy tấm thẻ ra, âm thanh reo hò lẫn đạn mạc đã tăng gấp đôi ——
Tần Nhạc xưa nay rất ít khi chia sẻ chuyện trong đoàn phim, hôm nay là cơ hội vô cùng hiếm có!
“Thầy Tần, hay anh tự công bố từ khóa nhé?” MC đưa thẻ cho hắn.
“Ừ.”
Tần Nhạc khẽ mỉm cười, ở trước máy quay xé lớp bao bên ngoài ra. Chốc lát sau, một từ khóa vượt ngoài dự liệu xuất hiện.
—— Thơm quá!
Dưới hàng ghế khán giả dồn dập phát ra tiếng than thở không hiểu, dân cư mạng cũng lâm vào tình trạng tương tự.
Nguyên Dĩ Phi lắc đầu,”Tôi khó có thể liên tưởng từ này với Tần Nhạc.”
Dù sao cụm từ “thơm quá” này mang nghĩa “tự vả”.
Tần Nhạc không nói thẳng đáp án mà quay sang Kỷ Li, “Em đoán được không?”
Thanh niên trầm tư rồi kinh ngạc nghiêng đầu, “Ơ?”
Tần Nhạc cười nhẹ, “Ừm.”
Khán giả ruột gan cồn cào, đồng thời thấy tương tác giữa họ cực kì đáng yêu.
—— A a a a đang ra ám hiệu gì vậy! Chẳng nhẽ đây là bí mật chỉ hai người biết?
—— Trời đất, làm fan mười năm của Tần Nhạc, sao tôi cứ có cảm giác hôm nay anh tôi nhiệt tình thế nhỉ? Lúc đối mặt với Kỷ Li như biến thành người khác vậy.
—— Ui fan Nhạc bên trên ơi, tui cũng nghĩ thầy Tần lạ lắm.
—— Chèo chèo chèo! Vừa nhìn Kỷ Li đã đoán được “Thơm quá” nghĩa là gì, mau nói đi mà!
MC lập tức giúp mọi người hỏi.
“Vẫn liên quan tới Kỷ Li.” Tần Nhạc trả lời xong mới rời mắt khỏi người thanh niên.
“Thật ra lúc trước có người khác đảm nhiệm vai Tống Chiêu nhưng đối phương đột ngột đổ bệnh, cần phải nghỉ ngơi, tiến độ của đoàn phim không thể chậm trễ cho nên Kỷ Li bèn thay thế vị trí kia.”
“Tôi có quyền can thiệp vào vấn đề casting. Thời điểm đó, Kỷ Li mới hoàn thành khóa training từ công ty, chúng tôi cho rằng em ấy là người mới thiếu kinh nghiệm, không tin tưởng khả năng diễn xuất của em ấy.”
Đạo diễn Trịnh An Hành cười cười vạch trần Tần Nhạc.
“Đặc biệt là thầy Tần của mọi người, còn chưa gặp Kỷ Li đã tuyên bố muốn tìm người khác.”
Bọn họ nghĩ vậy cũng hợp lý, diễn viên mới sẽ rất khó phối hợp với các diễn viên đầy kinh nghiệm lẫn thực lực.
Song đối tượng lại là Kỷ Li, thanh niên không chỉ làm được mà còn làm rất tốt.
Tần Nhạc khẽ lắc đầu, cam tâm tình nguyện thừa nhận, “Sau khi xem Kỷ Li diễn cảnh đầu tiên, tôi phát hiện em ấy quá giỏi. Đến lúc đối diễn, tôi liền quyết định em ấy chính là Chiêu Nhi.”
Kỷ Li nhớ tới tình huống hôm đó, cười híp mắt bổ sung, “Nhân viên casting không nhận ra em nên đứng trước mặt em nói mình tìm được người thay thế với anh Nhạc.”
“Em đương nhiên không phục, hỏi ngược lại anh ấy.”
Tần Nhạc đối diện với đôi mắt nhuốm ý cười của y, nhún vai, “Đúng như mọi người nghĩ, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy lúng túng, hơn nữa còn bối rối chẳng biết giải thích ra sao.”
Khán giả phản ứng chậm nửa nhịp, tiếng cười đồng loạt vang lên.
Tần Nhạc là ai? Là ảnh đề huyền thoại chưa từng mắc sai lầm kể từ khi debut tới nay.
Khả năng chọn người và chọn kịch bản của hắn nhận được vô số lời khen, nói ánh mắt hắn độc, dự đoán chuẩn xác…Một nhân vật có tiếng tăm nhường ấy lại thẳng thắn công khai thừa nhận kỹ năng diễn xuất của Kỷ Li.
—— Ha ha ha ha ha ha ha ha ha vậy mà lúc sinh thời tui có thể chứng kiến khoảnh khắc anh Nhạc tự nhận mình bị vả mặt.
—— Ai cũng không thể thoát khỏi nguy cơ rát mặt, kể cả Nhạc thần! Kỷ Li “vả” hay lắm!
—— Fan Nhạc cười đau cả bụng, hiếm lắm mới thấy anh Nhạc vui tính như vậy!
—— Các diễn viên khác đều gọi Tống Chiêu, mình ảnh kêu Chiêu Nhi. Thầy Tần à, ngữ khí cũng quá khác biệt đó!
—— Thế mới nói Kỷ Li không phải tài nguyên ảo. Nếu kỹ năng diễn xuất của cậu ấy tệ, thầy Tần và đạo diễn Trịnh sẽ thay người ngay! Cảm ơn anh Nhạc đã giúp Kỷ Li vả mặt lũ anti nhé.
Trên thực tế, mọi người nghe chuyện xong cũng không cho rằng Tần Nhạc mất hình tượng.
Dù hắn giỏi đến đâu cũng vẫn là người thường, cũng có lúc “đưa ra phán đoán sai lầm”. Câu chuyện “tự vả” kia càng khiến bọn họ cảm thấy Tần Nhạc cực kì chân thực, gần gũi.
Kết thúc phần phỏng vấn là đến tiết mục trò chơi.
MC dẫn chương trình: “Trước khi bắt đầu, chúng tôi sẽ để các khách mời tự chia thành hai nhóm.”
Vừa dứt lời, Tần Nhạc liền lên tiếng, “Cứ dựa theo vị trí hiện tại đi, tiết kiệm thời gian.”
Một câu nói đã quyết định xong.
Nguyên Dĩ Phi nhìn Tần Nhạc chủ động đề nghị, lập tức ngộ ra: “Tôi cũng muốn chung nhóm với đạo diễn.”
Fan CP Trăng Tròn đang ngóng hint lập tức thất vọng tràn trề song nhiều dân cư mạng bắt đầu hò reo.
—— Chuẩn luôn, hôm nay anh Nhạc nhiệt tình ghê ta ơi.
—— Tui đồng ý, anh Nhạc muốn lập nhóm với Kỷ Li kìa! Khách mời có tổng cộng bốn người, chia nhóm đâu mất nhiều thời gian, cái cớ này hơi bị qua loa rồi đấy ha ha ha.
Fan Tần Nhạc không cố gắng khống chế dư luận, dân cư mạng ưa náo nhiệt thì mặc kệ bọn họ.
Dẫu sao anh Nhạc debut lâu năm mà không dính scandal, fan only các cô cực kì yên tâm. Với cả thấy idol nhà mình sôi nổi vậy các cô cũng mừng lắm.
Trò chơi rất đơn giản, kiểu dạng như “thần giao cách cảm” ——
Song phương lần lượt viết lên giấy mười cụm từ, sau đó để nhóm còn lại một người diễn tả một người đoán. Trong thời gian quy định, nhóm nào đoán chính xác nhiều hơn sẽ nhận được phần thưởng của chương trình.
Kỷ Li cầm giấy bút nhân viên công tác đưa, ngơ ngác nhìn Tần Nhạc, “Anh Nhạc, chúng ta viết gì bây giờ?”
Tần Nhạc bước tới, dáng vẻ nắm chắc phần thắng: “Em cứ viết đại đi, dù sao bọn họ cũng chẳng thắng nổi.”
“PD(*) ơi, tôi muốn khiếu nại! Nhóm kia dám công khai diss đối thủ trước khi thi đấu!” Nguyên Dĩ Phi nói, kéo theo tiếng cười rộn vang bên dưới hàng ghế khán giả.
(*PD là tên viết tắt của Program Director hoặc Producer, phụ trách mọi việc từ lập kế hoạch, sản xuất, đạo diễn và phát sóng các chương trình trên TV.)
Hai nhóm nhanh chóng chuẩn bị xong.
Nguyên Dĩ Phi và Trịnh An Hành lên sân khấu, người trước mô tả, người sau đoán. Hai người vô cùng vững tin, kết quả mới tờ thứ nhất đã bó tay ——
Nguyên Dĩ Phi nhọc lòng tốn công tốn sức khoa tay múa chân nửa ngày nhưng Trịnh An Hành vẫn chẳng đoán ra.
“Đạo diễn, anh có được không vậy! Các vị khán giả làm chứng nhé, tôi miêu tả giống lắm rồi á.”
“Tôi mới là người nên hỏi cậu được hay không thì có! Cậu nên về nhà học lại kỹ năng diễn xuất đi!”
“Tôi được đề cử cho giải nam diễn viên xuất sắc nhất đấy.”
“Tôi còn cầm được cúp đạo diễn xuất sắc nhất rồi đây.”
Hai người cãi nhau ỏm tỏi tạo thành trận cười vang.
Kỷ Li ngoan ngoãn đứng cạnh Tần Nhạc, bị hai người kia chọc cười, “Anh Nhạc, lát nữa anh đoán em tả nhé?”
Nhỡ đâu nhóm Nguyên Dĩ Phi viết từ nào khó nhằn, người đàn ông nọ đứng đắn quen rồi sẽ phát huy không tốt.
“Ừ.”
Trong khi hai người nhỏ giọng trò chuyện, nhóm thứ nhất cũng hoàn thành trò chơi, Trịnh An Hành đoán đúng năm từ.
Nguyên Dĩ Phi thở phào nhẹ nhõm, tự hài lòng, “Hay lắm, tỉ lệ đúng là 50%. Mọi người chờ xem, nhóm Tần Nhạc chắc chắn sẽ không đoán ra.”
Khán giả bị khơi dậy hứng thú.
Trò chơi bắt đầu, cụm từ Nguyên Dĩ Phi viết được công bố, tất cả đều là tính từ + danh từ. Mười cái không chỉ khó diễn tả mà còn quá khó đoán, đúng là cực kì “biến thái”!
Mọi người nóng lòng quan sát vẻ mặt “lo lắng hoảng loạn” của Tần Nhạc và Kỷ Li.
Nhưng ai ngờ, tình thế hoàn toàn trái ngược.
Cặp huynh đệ này như đang bật hack ——
Người trước luôn tìm được động tác thích hợp để biểu đạt mà độ nhạy bén của người sau lại vô cùng mạnh mẽ. Thanh niên vừa cử động hắn đã có thể nói câu trả lời chính xác.
Chưa đầy ba mươi giây, hai người hoàn thành 6 cụm từ, vượt qua nhóm một.
Khán giả trợn mắt há mồm, Nguyên Dĩ Phi ngạc nhiên: “…Hình như bọn họ gắn camera trong đầu tôi hay sao ấy? Chưa đến lượt chơi đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi.”
Bình luận hahaha chiếm đầy đạn mạc, có dân cư mạng trả lời anh ——
“Nguyên Bảo, anh Nhạc gắn camera trong đầu Kỷ Li chứ không phải đầu anh! Ánh mắt anh ấy luôn dính trên người Kỷ Li!”
“A a a a tui chèo thuyền chèo đến nghiện luôn, sao hai người này ăn ý vậy nhỉ! Giỏi ghê!”
“Huhuhu xin hãy xăm từ xứng đôi lên trán họ đi.”
Tốc độ hai người vẫn không hề giảm xuống, chưa tới một phút đã đến cụm từ cuối cùng.
Vì tính chất công bằng của trò chơi, Tần Nhạc luôn đưa lưng về phía khán giả và màn hình phát sóng trực tiếp. Khi tấm thẻ cuối cùng được MC công bố, hắn nghe rõ tiếng reo hò bùng nổ phía sau.
Kỷ Li nhìn hàng chữ kia, ngẩn người.
Cụm từ khá đơn giản nhưng mang lại cảm giác ngại ngùng khó tả —— Mèo con ngủ dậy làm nũng.
Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️