Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Tác Giả: Điềm Thố Ngư

Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

Các tình yêu đang xem truyện online miễn phí Em Đừng Có Nhõng Nhẽo tại dưa leo truyện

[Chênh lênh 9 tuổi / em gái mềm mại x anh trai ăn chơi / hành trình theo đuổi vợ]

Thiếu gia nhà giàu x Thiên tài hội họa

[Văn án 1]

Hứa Ninh Thanh chính là một ông vua nhỏ ngang ngược, phóng túng, tự do. Bên cạnh là đám bạn ăn chơi, hay học theo mấy thói hư tật xấu, cả ngày chỉ biết trêu ghẹo, ôm ấp mỹ nhân trong lòng, không khác gì phế vật.

Ai cũng nghĩ cả đời này chẳng ai trị nổi anh, cho đến một ngày…

Hứa Ninh Thanh đen mặt tức tối đi tới tiệc sinh nhật của bạn mình, theo sau là một cô gái nhỏ.

Cô gái đáng thương kéo góc áo anh.

Ánh mắt xung quanh chằm chằm vào họ.

Hứa thiếu gia rót một ly rượu, ánh mắt dữ dằn: “Nói đi! Có phải cháu yêu sớm không? Cái thằng vừa nãy là ai?”

Mọi người: “…”

Ngài suốt ngày ăn chơi sa đọa còn dám dạy dỗ người khác à???

[Văn án 2]

Thường Lê có thích một người. Tính theo vai vế thì người đó là chú của cô, nhưng Thường Lê không thích gọi thế, bởi dù gì cũng kém chín tuổi thôi.

Hứa Ninh Thanh thường lười biếng dựa vào người cô, cố ý trêu chọc: “Không lễ phép gì hết, gặp trưởng bối sao không chào một tiếng.”

Về sau bị Hứa Ninh Thanh chọc tới tức chết, Thường Lê mới giận dữ bỏ nhà đi.

Hứa thiếu gia một đời êm xuôi như mây trôi nước chảy lần đầu tiên cảm thấy bối rối đến vậy.

Thường Lê hất tay anh ra, ngẩng đầu lên. Cô im lặng một lát, sau đó mắt hạnh cong lên, cười ngọt ngào.

Bạn bè của Hứa Ninh Thanh đều chúc mừng anh cuối cùng cũng thoát khỏi cô bé phiền phức kia, trở lại với cuộc sống về đêm của người trưởng thành.

Nhưng một đêm nọ lại thấy Hứa thiếu gia uống rượu say mèm, đôi mắt đỏ hồng ôm lấy thằng bạn.

“Lê Lê, về nhà với chú có được không?”

[Văn án 3]

Lúc trước.

Thường Lê tới ở nhờ nhà Hứa Ninh Thanh, cô gái đáng thương xách hành lý đứng trước cửa.

Lát sau cửa bị mở ra. Một người còn mặc áo ngủ xộc xệch, để lộ lồng ngực và xương quai xanh tinh xảo, lông mày cau lại, cực kỳ không kiên nhẫn: “Ai?”

Thường Lê ngoan ngoãn trả lời.

Một giây sau, cửa “Ầm” một tiếng đóng lại, chỉ vọng về một câu: “Nhầm người rồi.”

Sau này.

Hứa Ninh Thanh ôm cô gái ngồi lên đùi mình, giả vờ khóc lóc đáng thương, năn nỉ bạn gái nhỏ đừng ở trọ trong trường.

“Bảo bối ơi, đừng để anh ở nhà lạnh lẽo cô đơn mà QAQ.”

# Nhìn thấy hàng vạn chiếc buồm mới tìm được linh hồn chân thành nhất #

Một chút lưu ý nhỏ:

1. Vai vế nam chính là trưởng bối của nữ chính, nhưng không có quan hệ huyết thống.

2. 1v1, cả hai đều sạch.

Tag: Hào môn thế gia, tình yêu sâu đậm (tình hữu độc chung), tinh anh nghiệp giới, ngọt văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thường Lê, Hứa Ninh Thanh | Vai phụ: | Khác:

Căn Bệnh Mang Tên Em – Điềm Thố Ngư

Các tình yêu đang xem truyện online miễn phí Căn Bệnh Mang Tên Em – Điềm Thố Ngư tại dưa leo truyện

Độ dài: 88 chương Thể loại: Vườn trường, Ngọt sủng, HE.Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S.YNhân vật chính: Giang Vọng, Thời Niệm NiệmCre: La StellaEdit: TrònBeta: Cải TrắngCouple: Thiếu nữ bên ngoài mềm mại bên trong tàn bạo, trong trẻo nhưng lạnh lùng X Đại ma vương có bệnh về thính giác

Thời Niệm Niệm lần đầu gặp Giang Vọng là ở ngay cửa trại tạm giam. Thiếu niên lạnh lùng, vẻ mặt vô cảm, nhìn không ra tâm tình.

Sau lại nghe được chuyện xảy ra với Giang Vọng vào năm ngoái, đó là việc tai anh mất đi khả năng nghe. Vì chuyện này mà mọi người trong trường đều xôn xao một thời gian.

Thời Niệm Niệm cho rằng, người không thể trêu chọc nhất trong trường này là Giang Vọng.

Thời Niệm Niệm cho rằng, nét mặt Giang Vọng sẽ mãi mãi không biểu lộ ra sự háo hức.

Cho đến khi cô nhìn thấy Giang Vọng đau buồn.

Mùi rượu và mùi xà phòng giặt đồ trên người thiếu niên quyện vào nhau, tạo thành mùi hương đặc biệt mát lạnh mập mờ.

Hàm dưới anh căng chặt, ánh mắt nặng nề, kiềm chế, ẩn nhẫn thấp giọng nói bên tai cô:

“Cô nhóc hay nói lắp, bây giờ tôi rất muốn hôn em, có được không?”

**

Sau khi trưởng thành.

Trên thương trường Giang Vọng hô mưa gọi gió, thủ đoạn tàn nhẫn, là thương nhân số một, máu lạnh vô tình, còn không gần nữ sắc, tất cả mọi người nói chọc Giang tổng chính là tự tìm đường chết.

Cho đến khi buổi từ thiện ngày hôm đó kết thúc, người đàn ông này đi ra ngoài dưới vòng vây của mọi người, ánh mắt dừng lại.

Bước chân anh vội vàng, nhanh chóng đi qua mọi người, bước tới ven đường, đứng trước mặt người nọ, một tay ôm eo cô, khom lưng, đầu chôn sâu vào cổ cô.

Họ đã quen nhìn thấy dáng vẻ hô hoán của anh trên thương trường, nên rất ngạc nhiên khi giờ thấy anh dùng dáng vẻ hèn mọn hung hăng ôm lấy đối phương.

Cô gái giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu anh: “Giang Vọng.”

Anh thấp giọng mắng, nhịn không được nghẹn ngào: “Em còn biết trở về.”

Giây tiếp theo, bả vai anh run rẩy, như là khóc thút thít.

Trên đời này chỉ có một linh hồn sạch sẽ tinh khiết, cho dù cô có dần nhuộm tội ác hay không, đều là thuộc về anh.

Em là vọng tưởng của anh, anh nhớ mãi không quên.

Mọi người phán anh xuống địa ngục.

Nhưng em tuyên án anh vô tội.

P/S: Nam chính chỉ là tạm thời mất thính lực, sau này sẽ hồi phục.