Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Ngôn Tình Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương Chương 62: Dù Thiếu Anh…em Vẫn Sống Tốt (2)

Chương 62: Dù Thiếu Anh…em Vẫn Sống Tốt (2)

4:32 sáng – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 62: Dù Thiếu Anh…em Vẫn Sống Tốt (2) tại dưa leo tr. 

Đến trường rồi đột nhiên nó lại có cảm giác sợ hãi không muốn vào .

” sao vậy , không vào à ? ”

” à , cậu vào trước đi , mình …”

” không nói nhiều đi thôi ”

Nói rồi Tiểu Mễ đưa tay kéo nó đi thật nhanh .

Tại sao lại phải sợ hãi , sợ phải gặp hắn sao .

Sợ gì chứ ?

Bỏ nhau rồi , quan hệ với nhau cũng chẳng còn .

Không yêu nhau , thì gặp nhau cũng chỉ là người lạ .

Không lo .

Tự tin nở 1 nụ cười rạng rỡ , nó bước theo Tiểu Mễ vào trường .

Lúc đi qua hành lang thì nó thấy 1 đám nhốn nháo tụ tập lại phía trước .

” chuyện gì vậy ? ”

Mắt vừa chăm chú nhìn vào đám đông , nó hỏi Tiểu Mễ .

”thắc mắc à ? Đi ”

Không kịp cho nó phản ứng lại Tiểu Mễ đã ẩn nó đi về phía trước xem là chuyện gì đang diễn ra .

Lúc cố len lỏi vào đám đông đó thì nó và Tiểu Mễ mới có thể nhận ra tâm điểm chú ý ở đây chính là hắn và người con gái khác , không phải là cô gái ngày hôm qua .

” wa , anh Long lại có bạn gái mới rồi ”

” con nhỏ Xuân đó bị hất cẳng rồi ”

” hot girl trường mà cũng bị hot boy đứng đầu tạp trí đuổi , chẹp chẹp ..”

” tao đã nói mà , con nhỏ đó không trụ được lâu đâu ”

” đúng hahahaha ”

Ngồi trong lớp nó thường xuyên nghe thấy những câu nói này , định ra để dạy cho những đứa không biết điều kia 1 bài học thì bị Tiểu Mễ cản lại .

” kệ họ đi ”

” nhưng ”

” tin này của cậu và anh Long đã lan khắp trường rồi , thì cố mà cười đi ”

” tất cả là tại anh ta ”

” thì chuyện đã vậy . tính sao giờ ”

” cố cười ”

” uk ”

______________

Buổi chiều hôm đó nó phải ở lại làm bài cho tới hơn 5h mới được về .

Lúc ấy trên hành lang đã không còn ai , những bóng điện cũng đã tắt dần , chỉ còn vài cái lờ mờ trong ánh chiều tà đang dần nhòe đi .

Đung lúc đó , ngược chiều với nó hắn cũng đang đi .

Dừng bước chân nhìn nhau 1 lúc rồi nó hít hơi thật sâu , lấy hết can đảm để đi qua hắn như chưa từng quen .

Tuy rất khó để có thể làm như vậy .

Nhưng nó cuối cùng đã làm được .

Càng tránh né nỗi đau thì nỗi đau đó lại càng khắc sâu vào tim nên để quên đi nó thì ta luôn phải cố gắng đối mặt với nó .