Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 575

7:33 sáng – 02/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 575 tại dualeotruyen. 

Chương 575

“Cô Bạc muốn nói cái gì?”

Giọng nói này khá quen thuộc. Thẩm Thanh Ngọc chỉ tốn một giây đồng hồ đã nhận ra đây là giọng của anh họ Trần Minh Quang của Trần Ánh Nguyệt.

Mà người họ Bạc ở Lâm Thành này, còn có năng lực xuất hiện trong trường hợp đêm nay, trừ Bạc Minh Tâm ra thì quả thật là cô không nghĩ được bất kỳ ai khác nữa.

Quả nhiên, giây tiếp theo, Thẩm Thanh Ngọc chợt nghe thấy giọng nói ngang ngược kiêu ngạo của Bạc Minh Tâm truyền tới từ phía trước: “Tổng giám đốc Trần, rất xin lỗi anh về chuyện lần trước. Tôi không cố ý đâu. Tôi đã cho người đi mua một chiếc đồng hồ đeo tay khác rồi, hy vọng anh không để bụng.”

Chậc chậc chậc, Thẩm Thanh Ngọc vào nhà họ Bạc ba năm chưa từng nghe thấy Bạc Minh Tâm đối xử dịu dàng với ai như vậy.

“Cô Bạc khách khí quá, chuyện nhỏ mà thôi, đồng hồ tôi nhận, nếu không còn việc gì thì tôi đi vào trước.”

“Ôi, từ từ, tổng giám đốc Trần…”

“Cô Bạc còn chuyện gì nữa sao?”

“Tôi nghe nói gần đây có vẻ như tổng giám đốc Trần đang đi xem mắt…”

“Kẻ hèn họ Trần này ngu dốt, không biết cô Bạc có ý gì?”

“Anh đang đi xem mắt, chúng ta cũng coi như là đánh nhau xong mới thành bạn. Gần đây mẹ tôi cũng đã sắp xếp xem mắt cho tôi. Quả thật là rất khó từ chối người lớn trong nhà. Hay là hai người chúng ta hợp tác với nhau nhỉ?”

Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy lời của Bạc Minh Tâm thì suýt nữa không nhịn được mà phì cười.

Muốn bẫy được người ta thì bẫy đi, còn nói năng đàng hoàng như vậy, hợp tác với nhau cơ đấy, nghĩ mà buồn cười.

“Kẻ hèn họ Trần này xin nhận ý tốt của cô Bạc, nhưng làm người hai nhà hiểu nhầm thì không tốt lắm.”

“Thật ra thì hiểu nhầm cũng không sao. Nếu đến lúc đó anh còn chưa có người mình thích, tôi cũng không có người mình thích thì chúng ta chấp nhận cũng… cũng rất tốt.”

“Rất xin lỗi, cô Bạc.”

Trần Minh Quang nói xong bèn quay người bước đi, để lại một mình Bạc Minh Tâm đứng đó hung hăng dậm chân.

Thẩm Thanh Ngọc nghe xong một câu chuyện buồn cười như vậy thì tâm trạng phiền não vì bị ruồi bọ vây quanh cũng đỡ hơn không ít.

Cô nhấp một ngụm nước nho rồi xoay người định quay về tiệc rượu, không ngờ vừa bước một bước bỗng nghe thấy giọng nói khó chịu của Bạc Minh Tâm: “Ai đó?”

Bạc Minh Tâm tiến nhanh thêm mấy bước tới trước mặt Thẩm Thanh Ngọc. Khi thấy rõ người, vẻ mặt cô ta hết trắng rồi lại xanh, xanh rồi lại trắng: “Cô, cô nghe lén chúng tôi nói chuyện!”

Thẩm Thanh Ngọc không chịu nổi một nỗi oan lớn như vậy. Cô quay đầu lại liếc mắt nhìn Bạc Minh Tâm một cái: “Cô Bạc đừng nên nói lung tung. Tôi đã đứng ở nơi này hơn mười phút rồi.”

Sao Bạc Minh Tâm có thể để ý nhiều đạo lý như vậy được nữa chứ. Tưởng tượng đến việc mình tỏ tình với Trần Minh Quang vừa rồi đã bị Thẩm Thanh Ngọc nghe hết toàn bộ, cô ta có cảm giác muốn chết quách đi cho xong.

Cái chuyện tỏ tình này vốn dĩ đã rất xấu hổ và tức giận rồi, cố tình cô ta còn bị Trần Minh Quang từ chối!

Mà tất cả chuyện này đều bị Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy hết!