Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2389

11:10 chiều – 02/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 2389 tại dualeotruyen. 

Chương 2389:

 

“Được, để mẹ bảo người trong nhà bếp chuẩn bị luôn”

 

Sau đó, người trong nhà bếp vội vàng đi chuẩn bị cháo. Trước đấy, Đường Viên Viên vào nhà tắm để tắm rửa, phát hiện nước nóng đã được đổ đầy trong bồn tắm, hai mắt Đường Viên Viên đỏ lên.

 

Cả một đêm trôi qua, chắc hẳn nước trong bồn tắm đã nguội lạnh, có nghĩa là suốt một đêm qua mẹ cô vẫn luôn ở đây, cho người trông coi rồi thay nước, để phòng khi cô đột nhiên muốn dùng đến.

 

Trước đó, Đường Viên Viên nhận ra Uất Trì vẫn luôn không thích mình, mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng bây giờ nghĩ lại, bản thân mình lúc này thật đáng thất vọng.

 

Không thích thì không thích, anh ta đã nói không thích mình, vậy thì mình cũng không cần thích anh ta nữa, có cái gì đâu mà giống như trời sập đến nơi vậy cơ chứ?

 

Quả thực cô không nên như vậy, làm vậy cũng quá khó nhìn rồi.

 

€ô cần phải kiểm soát tốt tâm trạng của mình, dù sao cô cũng đã là người trưởng thành. Đường Viên Viên nghiêm túc rửa đi mùi khó chịu trên cơ thể.

 

Sau khi tắm xong, Cô cũng thay đổi tâm trạng.

 

Lúc cô đi ra, ở bên ngoài, Bà Đường đang đợi cô.

 

“Cuối cùng cũng tắm xong rồi, có đói bụng không, cháo đã chuẩn bị xong, ngọt, thanh đạm đều có, con muốn ăn loại nào?”

 

Đường Viên Viên miễn cưỡng nặn ra một nụ cười với Bà Đường, nhẹ giọng nói: “Con ăn loại nào cũng được.”

 

“Được rồi, vậy con mau qua đây ăn một chút đi”

Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!

Sau đó, Bà Đường vẫn luôn trông nom Đường Viên Viên, thấy cô ăn hết bát cháo, lúc này mới yên lòng đưa tay sờ đầu của cô.

 

“Nếu có gì không thoải mái, ngày mai tạm thời không cần đến trường, mẹ sẽ giúp con xin phép thầy giáo cho nghỉ mấy ngày.”

 

“Không cần đâu mẹ, con muốn đến trường học, hôm nay nghỉ ngơi một ngày là được rồi”

 

“Thôi được rồi” bây giờ Bà Đường không dám làm khó con gái bất kỳ chuyện gì: “Con muốn làm gì cũng được.”

 

Đường Viên Viên không nhắc lại chuyện hôm qua, Bà Đường cũng vô cùng ăn ý không nói đến, dù sao đây cũng là vết thương lòng của con gái.

 

Sau khi Bà Đường rời đi, Đường Viên Viên không nhịn được, tiếp tục khóc nức nở, sau đó chạy vào phòng vệ sinh, đem chỗ thức ăn vừa ăn tất cả đều nôn ra.

 

Cô nôn đến mức nước mắt cũng trào ra, trong người vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

 

Cô tựa vào trước gương, suy tư một lúc rồi rửa sạch khuôn mặt của mình, nhìn lại mình trong gương.

 

“Viên Viên, mày phải mau mau phấn chấn lên , anh ta không thích mày cũng không sao, mày còn có bố mẹ, còn có bạn bè.”

 

Sau khi cố gắng động viên bản thân, Đường Viên Viên nở nụ cười với chính mình trong gương.

 

Ngày hôm sau, Đường Viên Viên vẫn đến trường học như mọi ngày.

 

Ngoại trừ cặp mắt hơi sưng, còn lại thì nhìn cô cũng không có điểm gì bất thường. Mạnh Khả Phi không biết chủ nhật cô đã xảy ra chuyện gì, nhưng với tư cách là chị em tốt, cô ấy cũng phát hiện ra cô có chỗ không đúng, liền quan tâm hỏi thăm cô.

 

“Làm sao vậy, nhìn mắt cậu có vẻ hơi sưng, đã xảy ra chuyện gì sao?”

 

Chuyện xảy ra vào cuối tuần này, đối với Đường Viên Viên mà nói, nó vừa khiến cô đau lòng lại rất mất mặt, nếu chỉ đơn thuần là bị từ chối cũng không sao, cô thậm chí còn chưa kịp nói gì, không một lời nào liền bị từ chối Muốn cô phải giải thích như thế nào, nói mình cùng anh ra ngoài chơi, nhưng mà anh lại dẫn theo bạn gái tới sao?

 

Dù nói thế nào cũng đều cảm thấy rất mất mặt, cho nên, Đường Viên Viên chỉ có thể yếu ớt cười một tiếng, rồi sau đó lại lắc đầu một cái.

 

“Không sao, chỉ là cuối tuần trước trong người không được thoải mái cho lắm”

 

Cô nhẹ nhàng nói, nhưng Mạnh Khả Phi lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

 

Hơn nữa, những ngày sau đó, Mạnh Khả Phi còn phát hiện, Đường Viên Viên trở nên ngày càng trầm mặc, ít nói, thường xuyên ngồi ngẩn người, không còn thấy cô nữ sinh ngây thơ đáng yêu trước kia nữa. Ánh mắt của cô cũng không còn chút rạng rỡ nào, chỉ ngồi ngẩn ngơ, ngay cả khi gọi tên cô mấy lần, có thể cô cũng không có phản ứng.