Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5: Cùng hắn về nhà

7:04 sáng – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 5: Cùng hắn về nhà tại dưa leo tr. 

Sáng sớm , ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ phòng 5120 . Trên giường , người nào đó ngủ tư thế thật khó coi . Chân của cô tuỳ điệm vác qua eo của hắn , đem hắn trở thành gối ôm của cô

Một tiếng chuông vang lên ….

“ A…” Cung Ảnh lười biếng uống éo thân của mình , liền cảm giác nặng nề , quả không sai , chân của Mạt Hàn đang vác lên người của hắn

“ Đáng chết !” Khổ sỡ gạt bỏ đôi chân của Mạt Hàn mà ngồi lấy , đưa tay lấy điện thoại trên đầu tủ . Vừa nhìn điện thoại , cũng đã biết là ai

“ Ba ! con nghe “ Nam Cung Ảnh lấy tay dụi dụi con mắt

“ Cho con biết hôm nay là ngày cuối cùng , nếu không đem con dâu về cho ta , thì con xem như thế nào a !” Nam Cung Tịch bên đầu dây điện thoại kia la lên . Cung Ảnh không nhanh cũng không chậm , từ từ trả lời “ Ba , yên tâm “ . Sau đó quay sang nhìn cô gái ngủ bên cạnh , liền xác định được . Chính là cô – Nhan Mạt Hàn /

“ Tốt nhất là như vậy ,tối nay trước bảy giờ , ta muốn hai người về cùng nhau . Bằng không , con đợi việc lấy Tư Đồ Ngưng đi “ nói xong ông tiện tay tắt điện thoại

Nam Cung Ảnh bắt đầu vò đầu tự hỏi ông trời sao có thể đối xử tốt với hắn như vậy , ban cho hắn một cô gái thuần khiết như vậy , lần này cần phải hợp với khẩu vị của cha mẹ hắn nữa chứ?

Nở một nụ cười ma quái , hắn đẩy nhẹ Mạt Hàn

“ Này , Này … Dây mauu …!” Cung Ảnh ngọ nguậy thân hình nhưng Mạt Hàn không chịu dậy , thậm chí còn ôm chặt hơn

“ Nếu em không dậy , tôi sẽ cưỡng bức em !” Cung Ảnh nhẹ nhàng bên tai cô mà nói , không ngờ chiêu này thật sự có kết quả nha , sau khi nghe xong , “ Bịch” một tiếng cô tự lăn xuống giường..

“ Ôi cha” Mạt Hàn tự xoa xoa cái mông đang ê ẩm của mình

“ Còn sớm như vậy , ngủ thêm một chút nữa !” Mạt Hàn tức giận , kéo chăn trèo lên giường

“ này , tối hôm qua tôi cho em ở lại đây , còn cho em ngủ cùng giường , bây giờ nghĩ xem em nên làm gì để trả ơn cho tôi đây?” Nam Cung Ảnh đến gần Mạt Hàn , nở nụ cười tinh quái

“ ây , không cho phép đụng đến tôi nha , nói đi , tôi phải làm sao để báo đáp ?” Mạt Hàn ngăn Cung Ảnh lại , liếc hắn một cái , thật không dám tin hôm qua cô lại cùng người này mà ngủ chung một giường một gối.

“ Tối nay , theo tôi về nhà !” Nam Cung Ảnh không cho cô có cơ hội từ chối , xuống giường mặc quần áo vào

“ ôi , cái người đàn ông này thật có hay không khả năng thay đổi . Thật là , cô và hắn quen biết thân lắm hay sao? Mạt Hàn liếc người đàn ông đang cởi bỏ áo ngủ , chỉ chỉ về phía phòng tắm

“ “Sân bay”, Đây là vinh hạnh của em a !” Nam Cung Ảnh tuỳ tay cởi bỏ áo choàng tắm , cô gái này còn dám ghét bỏ anh sao.

“ Anh không thể khen tôi một chút à ? khen một chút thì anh sẽ chết sao?” Nhan Mạt Hàn nhanh chóng ôm lấy y phục của mình chạy về phía phòng tắm . Nhìn vào gương , thật không tin nổi cuộc đời của chính mình có lúc sẽ như thế này

“ Theo hắn về nhà?” Mạt Hàn hét lớn lao về phía phòng vệ sinh , vô tình thấy Cung Ảnh đang mặc quần

“ A, tôi không nhìn thấy cái gì đâu nha !” Lấy đôi tai che mắt , lập tức quay người chạy đi ai ngờ lập tức đụng trúng tường