Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4: 4: Tốc Độ Thời Gian Gấp 10 Lần

9:25 chiều – 08/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 4: 4: Tốc Độ Thời Gian Gấp 10 Lần tại dưa leo tr. 

Những điểm này có thể làm cho không gian thăng cấp, mở rộng phạm vi không gian, còn có thể tùy cơ khen thưởng cho Tô Vi Vi một số đồ vật ở ngàn năm sau.

Đồng thời, trong không gian ngoại trừ ký chủ thì tất cả sinh vật sẽ có tốc độ phát triển gấp 10 lần so với bên ngoài.

Nói cách khác, ở bên ngoài cần 3 tháng mới có thể thu hoạch thì ở chỗ này chỉ cần 10 ngày.

Nhân sâm 100 năm ở bên ngoài thì ở trong không gian sẽ chỉ cần 10 năm.

Nếu như vậy, thế thì còn chờ cái gì nữa!Tô Vi Vi lập tức đi ra bên ngoài dạo một vòng.

Hoa cỏ, ong mật, con bướm, chỉ cần bị cô đụng tới thì tất cả đều bị dọn vào trong không gian.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, điểm số của Tô Vi Vi đã đạt tới 2 vạn.

Cùng lúc đó, mười luống đất ở trong không gian cũng được Tô Vi Vi sử dụng.

Trong túi của Tô Vi Vi có 5 đồng tiền mà bà ngoại Chu đưa cho lúc cô tới thành phố Hàng, lấy ra 3 khối 5 để mua một bao lớn các loại hạt giống rau, rồi gieo trồng xuống 10 cái luống đó.

Trồng rau trong không gian khá dễ dàng, không cần Tô Vi Vi tốn nhiều công sức, chỉ cần đưa hạt giống vào trong không gian, sau đó lựa chọn nút gieo trồng ở trên màn hình điều khiển thì những hạt giống rau kia sẽ được đưa tới trong đất đã được cày cuốc xong.

Chờ tới lúc cần thu hoạch lại ấn vào nút thu hoạch là thành phẩm sẽ được đưa vào trong kho hàng, có thể cất chứa vô hạn.

Quả thực là nông trại phiên bản hiện thực.

Cuộc sống sinh hoạt của nông dân vào 1.

000 năm sau thật sự quá hạnh phúc.

A……Hoàn cảnh tự nhiên ở 1.

000 năm sau bị phá hỏng, dường như, chắc là…… sẽ không còn nghề nghiệp nông dân này nữa thì phải.

……Tô Vi Vi trầm mê vào trong trò chơi nông trại phiên bản hiện thực, bất tri bất giác đã tới trời tối.

Cửa phòng mở ra, cha mẹ Tô và Tô Mạn Mạn đều kéo theo thân thể mỏi mệt trở về.

“Vi Vi, để ba xem nào, quả nhiên đã khỏi bệnh rồi”.

Vốn dĩ Tô Đại Giang định sờ vào trán con gái để thử độ ấm, nhưng nhìn thấy đôi tay bị dính dầu máy của mình thì lại cười ha hả đi rửa tay trước.

Ông làm việc ở một xưởng sửa chữa tại thành phố Hàng, công việc không chỉ vất cả mà hoàn cảnh cũng không tốt.

.