Chương 7: Song kiếm hợp bích
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7: Song kiếm hợp bích tại dualeotruyen.
Triệu Ngang buồn buồn, hoàn toàn mất hết hứng chơi tiếp, sững sờ trên đường lớn Tô Châu ngẩn ngây nhìn trong bang hội nháy mắt sôi trào.
[Bang] [Ma Tôn]: Đù, vừa tới đã tuyên bố chủ quyền MM trong bang đều không có cơ hội, bang chủ phu nhân ở trò chơi khác đã đuổi tới.
[Bang] [Tối quá tối quá]: Hóa ra là bang chủ phu nhân, thất kính thất kính xN
[Bang] [SKY]: Tớ còn có thể nói gì đây… Mị lực của bang chủ quá lớn ORZ… Khi nào mới có MM tới tìm tớ?
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Vậy đồ nhi tớ làm thế nào bây giờ Tớ lại bị hủy CP, thế giới quá tàn khốc, tớ phải bình tĩnh bình tĩnh…
[Bang] [Điệp Y]: Ha ha, tiểu suất, bang anh thật náo nhiệt a…
Triệu Ngang cắn chặt môi dưới, quên đi, người ta đã gọi cậu ta là tiểu suất, xem ra, cậu ta thật sự không phải Nhạc Doanh Phong, vậy cũng không khó chịu gì.
[Bang] [Nguyệt Ảnh Phong]: Mọi người không cần náo loạn, chỉ là bạn bè trong Mộng Ảo Tây Du, người ta bây giờ chính là hoa đẹp chưa chủ, muốn theo đuổi các anh em cứ hết sức mà tới
Nhìn lời cậu ta, tâm trạng vừa rồi không tự chủ chút chút từ từ đi xuống.
Thật sự không tiền đồ, Triệu Ngang âm thầm mắng mình một tiếng, điều khiển nhân vật tiếp tục chạy ra Tây Hồ, mới nãy nhiệm vụ chỉ nhận một nửa.
[Bang] [tiễn mày về tây thiên]: Thiệt không đó? Bang chủ, anh nói vậy em cũng theo đuổi nha MM Điệp Y xuất giá theo anh đi…
[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]:
[Bang] [Điệp Y]: Tiểu suất đáng ghét!!!!
[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Bang chủ nói thiệt thẳng thắn hai người có JQ không đó, không sao anh ấy lại không cho nữ sinh người ta mặt mũi nào!
Triệu Ngang không tự chủ trề môi dưới, rồi mới điểm vào tên cô ấy hồi âm lại.
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Không có, tớ với cậu ta mới quen biết một ngày, người ta lại là vợ cậu ta… làm sao sẽ vì tớ mà không cho người ta mặt mũi, cậu suy nghĩ nhiều quá rồi!
[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Áu áu áu áu áu áu áu áu!!!! Là sư phụ suy nghĩ nhiều quá sao? Tại răng sư phụ nhìn thấy lời này của con càng cảm thấy hai người có JQ? XD… Đố kị thiệt đậm đặc a a a a a a!! Không được, sư phụ phải thảo luận với Tu đây, quá có cảm giác!
Triệu Ngang lúc này mới phát hiện lời mình vừa nói có chút cáu kỉnh, nhất thời luống cuống tay chân.
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tiểu Ô… Tớ không phải ý kia, cậu đừng nói lung tung!
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Thật đó!! Cậu đừng nói lung tung!
[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Ha ha ha, đừng kích động đừng kích động… Đồ nhi con thật là quá đáng yêu XD
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: …
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tóm lại cậu đừng nói lung tung, vừa rồi tớ thật sự không có ý kia
Triệu Ngang không biết là đang cường điệu với cô ấy, hay là đang cường điệu với chính mình.
Mang nhiệm vụ tiếp một lần, bắt đầu từng chút từng chút đánh, Nga My làm quét quái vốn dĩ rất đau khổ, hơn nữa cậu không tập trung, tốc độ giết quái càng chậm.
Trong bang hội từ lâu đã yên tĩnh trở lại.
Tuy Nguyệt Ảnh Phong nói thật uyển chuyển, nhưng bất kể thế nào, một nữ sinh sải bước qua game tìm đến cậu ta, cậu ta lại bảo người khác hết sức theo đuổi, mặt mũi Điệp Y kia thật sự không còn.
Mọi người cũng biết điều im lặng.
Ô Nhân Yêu Khuynh Thành bên kia cũng không động tĩnh, Triệu Ngang một nhát một nhát chém quái, trong lòng vẫn có trận trận không thoải mái, vừa định logout, liền thu được lời mời tổ đội.
Mở, thế nào lại là Nguyệt Ảnh Phong.
Muốn làm bộ không thấy logout, nhưng tay cứ nhấn đồng ý, người nọ rất nhanh chạy đến bên cạnh cậu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Đang làm nhiệm vụ? Tôi giúp cậu đánh
Triệu Ngang lại trề môi dưới.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Cậu không có hoạt động sao?
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ồ, cái kia làm xong rồi, không có việc gì tới đây tìm cậu chơi, thuận tiện giúp cậu làm nhiệm vụ a~
“Vợ cậu vừa tới sao cậu không tìm cô ta chơi?”
Triệu Ngang gõ lên rồi lại vội vàng xóa sạch, đánh ra một câu nói như vậy, chính cậu cũng không tin đây không phải là ghen.
Lại thay bằng một hàng, “Tớ nghĩ out, mai gặp đi.”
Ngón tay trên nút enter múa máy thật lâu, cuối cùng cũng không chịu đè xuống, không khí phách lại xóa, lại phát ra.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Vậy, cám ơn Nguyệt đại hiệp~
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ha, đại hiệp? Xưng hô này cũng được~ Tiếp tục phát huy, nhưng cám ơn thì miễn~
Bỏ thêm một càn quái 100+, Triệu Ngang cơ bản không cần xuống tọa kỵ, Nguyệt Ảnh Phong đưa đội trưởng cho cậu, đánh xong thì cỡi tuần lộc trong túi Càn Khôn (hệ thống tặng) kéo tên đầy tớ chuyển địa điểm, nhiệm vụ thanh rất nhanh. Triệu Ngang đánh cả tiếng cũng chưa chắc bằng quái Nguyệt đại hiệp thanh 20’.
Nguyệt Ảnh Phong bảo cậu dẫn đội qua Nhĩ Hải, đến Đại Lý dừng lại, chạy đi trong chốc lát, trả về giao dịch cho cậu năm cây sơn trà.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]:??
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Một hồi nhiệm vụ cần dùng
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ồ, cám ơn Nguyệt đại hiệp…
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: … Không cần nói cám ơn
Nguyệt đại hiệp về đơn vị, Ngang Ngang Ngao Ngao lại điều khiển tuần lộc chạy vù vù đến Nhĩ Hải.
Vừa qua truyền tống, có người xin vào đội.
Triệu Ngang mở ra, động tác không nén nổi dừng lại.
Người trong khung xin vào đội, là Điệp Y.
Đồng ý cho cô ta vào, tâm tình Triệu Ngang vừa mới chuyển tốt không tự giác lại có chút nặng nề.
[Đội] [Điệp Y]: Tiểu suất, anh đang làm gì a, thật buồn chán, em đến tìm anh chơi được không nè?
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Sao em vào được?
[Đội] [Điệp Y]: Em xin tiến đội anh, đội trưởng cho em vào nha Hai anh đang ở Nhĩ Hải à, em đến tìm hai anh.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: – -|| Anh đang dẫn cậu ấy làm nhiệm vụ, còn buốn chán hơn, em đi tìm người khác chơi đi
[Đội] [Điệp Y]: Không sao, có người đi với em là được rồi vừa đến trong bang anh em lại không biết ai khác, anh dẫn em đi chơi một lát thôi Đội trưởng em cũng giúp anh đánh nha
Bị điểm tên, Triệu Ngang chỉ có thể trả về một câu.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Vậy cám ơn.
Triệu Ngang có chút hối hận, vừa nãy thật sự nên ngó lơ lời mời đội của người nào đó mà dứt khoát logout, bây giờ tự hại mình phải ở đây nhìn hai người bọn họ liếc mắt đưa tình.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: … Vậy em tới đi, Nhĩ Hải bên cạnh Đại Lý, em từ Tô Châu truyền tống đến Đại Lý có thể thấy được.
[Đội] [Điệp Y]:
Triệu Ngang bĩu môi, đúng thiệt là chu đáo.
Dẫn theo Nguyệt Ảnh Phong đi khắp bản đồ tiếp nhiệm vụ, lại giao mấy cái nhiệm vụ sai vặt, Triệu Ngang dừng tuần lộc lại, ngây tại chỗ nhìn Nguyệt Ảnh Phong đánh Dã Nhân.
Điệp Y cũng đã tìm tới, đi theo bên người Nguyệt Ảnh Phong, Triệu Ngang nhìn thân ảnh bọn họ chém quái, trong lòng đột nhiên toát ra một câu, song kiếm hợp bích.
Lại bắt đầu không thoải mái.
Hai người một bên chém quái một bên nói chuyện phiếm, có thể nhìn ra được trước kia cùng nhau chơi game rất quen thuộc, thỉnh thoảng lại nói hiện tại chơi cái gì gì gì, cùng người nào nào nào đã lâu không liên lạc.
Triệu Ngang chỉ có thể khiến cảm giác hiện hữu của mình ít đi một chút, lại ít đi một chút.
[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Ngang Ngang, sao không nói chuyện?
Hai chữ Ngang Ngang khiến Triệu Ngang tim đập bất quy tắc, nhưng nháy mắt lại âm thầm mắng mình một tiếng. Nick của mình nơi đây là vậy, người ta đương nhiên phải gọi như thế.
[Mật] các hạ nói với [Nguyệt Ảnh Phong]: Không có gì, ha ha, nhìn hai người nói chuyện được rồi…
Chẳng lẽ cậu cũng phải theo chân hai người bọn họ cùng hồi tưởng sao?
Vốn Nguyệt Ảnh Phong một mình đánh rất nhanh, hiện tại thêm một người, càng nhanh hơn, nhiệm vụ Nhĩ Hải làm xong cũng chỉ qua mười mấy phút đồng hồ.
Đã chín giờ tối hơn, mẹ gõ cửa phòng cậu, “Ngang Ngang, ba con về rồi, ra ăn cơm.”
Triệu Ngang lúc này mới nhớ tới, hôm nay ba có việc về trễ, cơm tối còn chưa ăn, cả ngày buổi sáng chỉ ăn một tô mì, “Dạ.”
Vừa lúc có thể không cần nhìn bọn họ nói chuyện phiếm, Triệu Ngang thở phào nhẹ nhõm.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ngại quá, mẹ tớ bảo tớ đi ăn cơm, phải out, hôm nay cám ơn hai người
[Đội] [Điệp Y]: A~ Vậy bái bai! Ha, hiện tại không phải có thể cùng tiểu suất thế giới hai người sao
Mấy chữ ‘thế giới hai người’ này lại khiến Triệu Ngang một trận bực mình.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Cơm xong còn lên không?
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Mệt rồi, muốn ngủ… Bye
Nói xong cũng không đợi cậu ta đáp lời liền lui đội.
Dùng môn phái triệu tập lệnh trở về núi Nga My, nhấn nút X trên cửa sổ game.
Trên màn hình liền xuất hiện đếm ngược, 3, 2, …
Lúc đến 1, cậu thấy góc trái bên dưới toát ra một câu.
[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Em ấy không phải vợ tôi… Tôi chưa từng ở trong game kết hôn qua
Triệu Ngang giật mình, cửa sổ game đã đóng lại.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️