Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Đô Thị Vi Tử Giả Đại Ngôn Chương 4: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (4)

Chương 4: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (4)

4:49 sáng – 29/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 4: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (4) tại dua leo tr

Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!

Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!

– —————————————–

Lời mở đầu của Chu Hải khiến đám người run rẩy một chút, sau đó là những âm thanh nho nhỏ.

Đội trưởng Lưu Đại nắm chặt bút hỏi, “Có căn cứ không?”

“Có!

Thứ nhất, căn cứ vào phân tích những thứ trong dạ dày, bữa tối của nạn nhân là một món hải sản, còn uống không ít rượu vang. Tôi nghĩ chi đội trưởng Hoàng đã điều tra ghi chép về việc mua đồ ăn của nạn nhân rồi nhỉ?”

Chi đội trưởng Hoàng gật đầu, nhanh chóng nói: “Trước khi họp một chút, điều tra viên đã gọi điện tới. Đã xác minh, 21h30’ ngày mùng 9 tháng 6, nạn nhân đã gọi điện thoại đến khách sạn Victoria đặt món. Nhân viên giao đồ ăn đến nhà nạn nhân vào lúc 22h30’, bữa tối là hai phần hải sản, rượu vang cộng thêm một phần tráng miệng. Đồng thời hẹn tới lấy lại đồ đựng vào ngày hôm sau, nhưng hôm sau không cách nào liên hệ được với nạn nhân.

Chúng tôi cũng điều tra ghi chép cuộc gọi của nạn nhân, trong mục gọi nhỡ cũng phát hiện cuộc gọi của nhân viên giao đồ ăn.”

Chu Hải khẽ vuốt cằm, những thứ này đã xác minh suy đoán của mình, anh nói tiếp.

“Thứ hai, tiến hành xét nghiệm mẫu máu lấy từ tim nạn nhân, phát hiện lượng lớn thành phần ketamine, cũng chính là thứ cảnh sát hình sự hay gọi là bột K. Bình thường khi phụ nữ phạm tội, thường xuất hiện phương thức bỏ thuốc, hạ độc, dù sao cũng vì thể lực chênh lệch, bột K cũng là một hướng có thể tiếp cận để điều tra.

Thứ ba, thông qua kết quả xét nghiệm vết máu tại hiện trường, chúng tôi phát hiện DNA của hai người, trên gạch men phía tây của phòng tắm, gạch men chỗ này màu đen lại còn có hoa văn, hung thủ không dọn dẹp sạch sẽ vết máu chỗ đó. Hơn nữa lúc đưa thi thể ra khỏi bồn tắm, dưới đáy bồn tắm phát hiện hai sợi tóc dài hơn 60cm, bây giờ đang tiến hành so sánh DNA. Nếu như DNA của tóc và vết máu hung thủ chưa lau sạch kia đồng nhất. Tức là người đó có thể là hung thủ, hoặc là người mà hung thủ muốn vu oan, có điều nếu là trường hợp thứ hai, chúng ta sẽ vô cùng bận rộn.

Thứ tư, hung khí gây ra vết thương cho nạn nhân là một lưỡi dao rộng 1,8 cm, dài 8 -10 cm, vô cùng mỏng, không dày hơn 0,1cm. Lúc đầu tôi cũng không rõ đó là loại dao gì, nhưng lúc tiến vào phòng họp, suy nghĩ của tôi đột nhiên rõ ràng. Đó là một con dao rọc giấy sắc bén, dao rọc giấy không có phần bảo vệ tay, nên khi đâm vào ngực nạn nhân, đồng thời, hung thủ cũng sẽ bị thương ở tay. Nhìn hướng máu văng, có thể kết luận người này thuận tay trái. Trên ngực nạn nhân có một vết thương chí mạng, đâm vào giữa xương sườn thứ ba và thứ tư, thẳng vào trái tim, trực tiếp tạo ra hiện tượng chèn tim, nên suy ra: một dao chết người.”

Chi đội trưởng Hoàng không hiểu, hỏi: “Dao rọc giấy? Tại sao là dao rọc giấy, chẳng phải nó rất dễ gãy sao?”

“Tôi cho rằng, hung thủ thật sự muốn che giấu việc bản thân biết y thuật. Bởi vậy, cố ý lựa dao rọc giấy. Tuy dao rọc giấy dễ gãy, có điều chỉ cần góc độ hoàn hảo, tạo ra vết thương thẳng đứng đều không phải vấn đề gì lớn.”

Đội trưởng Lưu Đại trợn tròn mắt, nhìn Chu Hải.

Sau khi nghe ý kiến tái lập hiện trường gây án, Lưu Đại định vỗ tay bảo hay.

“Ý của cậu là, hung thủ là người học y hoặc làm việc trong ngành y tế, hoặc là cực kỳ rõ giải phẫu cơ thể người và kết cấu con người. Nên dù sức yếu, vẫn có thể nhẹ nhàng ‘một dao giết người’?”

Chu Hải khẽ gật đầu, “Nhân viên y tế hoặc đã từng học y, có thể hai người hết sức quen thuộc, bằng không thì hơn nửa đêm chết người sẽ không chỉ mặc độc một chiếc quần ở riêng trong nhà với hung thủ.

Cho nên tôi khắc họa đặc thù hung thủ là:

Nữ; có quan hệ tình cảm với nạn nhân; hung thủ thuận tay trái; đồng thời, tay trái bị thương. Từng học y, hoặc làm việc trong ngành y; bình tĩnh, cơ trí, cực kì thông minh, có năng lực che giấu điều tra khá.

Với những dữ kiện này, có thể giúp phá án dễ dàng hơn chăng?”

Đội trưởng Lưu Đại xoa đầu không ngừng, trao đổi cùng các nhà lãnh đạo xung quanh.

Cười vang nói: “Không khó, rốt cục cũng có hướng đi!”

Chi đội trưởng Hoàng nghiêng người về phía trước, “Sinh hoạt của nạn nhân Bành Vũ Hoa rất xa hoa lãng phí! Chúng tôi đã tìm thấy gần hai mươi người phụ nữ có mối quan hệ thân thiết với anh ta thông qua danh bạ điện thoại và phản hồi của đơn vị anh ta.”

Đội trưởng Lưu Đại vỗ bàn, “Hai mươi thì hai mươi, đều mời đến tiến hành sàng lọc đi.”

Tan họp, vừa quay lại trung tâm, chị Tăng gọi điện tới.

“Pháp y Chu, vừa mới có kết quả xét nghiệm, mẫu tóc và mẫu máu còn lại trên tường không phải của cùng một người.”

Trong nháy mắt, Chu Hải rơi vào suy tư, nhớ lại khắc hoạ hung thủ của mình, không phát hiện được sơ hở và sai lầm.

Xem ra, tình tiết vụ án thật sự phát triển theo hướng mà anh không mong muốn nhất, nếu hai sợi tóc là do hung thủ thả vào, vậy tính toán của của người này thật đáng sợ.

Trong hoàn cảnh hoảng sợ và khẩn trương như vậy, vẫn còn đủ tỉnh táo để bỏ lại tóc của người khác.

Độ vững tâm và tính toán kế hoạch của người này cao hơn người bình thường rất nhiều.

Khoảng 11h30’ sáng, một vài người phụ nữ đến trung tâm để tiến hành sàng lọc.

Thứ gọi là sàng lọc, thật ra là lấy mẫu máu để tiến hành đối chiếu DNA.

Mặc dù dạng xét nghiệm này cũng khá nhanh nhưng vẫn cần 4-5 tiếng đồng.

Bởi vậy phòng chờ ồn ào, giống một cái chợ bán đồ ăn.

Trong số những người phụ nữ này họ dường như quen biết nhau, có những sự xem thường, có lời nói lạnh nhạt, có bộ mặt thương tâm, còn có người không biểu cảm gì chỉ cắn móng tay.

Đội trưởng Lưu mang theo bốn người đến hiện trường, giữa trưa trở về thấy số người này trong phòng chờ, nhíu mày.

Hỏi Triệu Tân Lợi, mới biết Chu Hải đang muốn làm gì.

Nhỏ giọng dặn dò Triệu Tân Lợi, “Buổi chiều cậu đừng hỗ trợ viết báo cáo, cậu chỉ cần nhìn như vậy thôi, đừng đâm đầu vào rắc rối.

Nếu phương pháp này sai lầm, ảnh hưởng đến quá trình phá ăn, dù mất mặt nhưng cũng chỉ ở trong lòng chúng ta mà thôi.”

Triệu Tân Lợi gật đầu, mặc dù tác phong làm việc của Chu Hải với bọn họ không giống nhau, chưa bao giờ nói chuyện khách sáo, chủ yếu là làm việc.

Nhưng Chu Hải vẫn giữ thái độc nghiêm túc với vụ án, vẫn khiến Triệu Tân Lợi nhìn nhận với một con mắt khác.

Nhanh chóng xong việc, chi đội trưởng Hoàng bưng một chồng tài liệu tới.

Ông là một chi đội trưởng thông minh, được Lưu Đại chỉ bảo, lại dựa vào Chu Hải.

Đứng bên cạnh Chu Hải, hất cằm chỉ vào mấy người phụ nữ không kiên nhẫn bên ngoài cửa thủy tinh.

“Đúng là ba người đàn bà thành cái chợ, đầu tôi đều muốn nổ tung. Đây đều là những người phụ nữ có quan hệ tình cảm với Bành Vũ Hoa, pháp y Chu cậu cảm thấy ai trong bọn họ là người tình nghi nhất?”

Thật sự Chu Hải đã sớm quan sát qua một lần, không phát hiện ra chỗ nào khả nghi, hơn nữa, tất cả những người phụ nữ này, không ai bị thương ở tay trái.

“Chờ kết quả xét nghiệm đi, trực giác nói với tôi, ở đây không có ai là hung thủ thật sự!”

Vẻ mặt của chi đội trưởng Hoàng lập tức sụp đổ, khóe môi nhếch lên một cái.

“A ~ không có sao? Danh bạ điện thoại của nạn nhân đã được lôi ra tìm kỹ hết một lần rồi. Kỹ thuật viên cũng khôi phục những tin nhắn đã xóa gần đây, khôi phục toàn bộ Wechat, đây là toàn bộ bạn gái của Bành Vũ Hoa rồi!”

Chu Hải không trả lời vấn đề của ông, ánh mắt nhìn chằm chằm những người phụ nữ ngoài cửa sổ, quan sát mỗi người bằng biểu cảm nghiêm túc.

“Nạn nhân có hai cái điện thoại đúng không?”

“Đúng rồi!”

Chu Hải đặt câu hỏi: “Tại sao lại có hai cái điện thoại?”

“A? Tại sao? Tôi cũng có hai cái, một cái dùng để liên lạc công việc bình thường. Một cái để lắp đặt băng thông rộng, mỗi tháng đều cố định tiền điện thoại, không lãng phí.”

“Đó là ông, đối với dạng người như Bành Vũ Hoa, là người ngoài lương năm còn có thêm 2 triệu tiền thưởng, hai cái điện thoại sẽ có ý nghĩa gì đây?”

Chi đội trưởng Hoàng nháy mắt giật mình, “Đúng vậy, tại sao?”

– ——————————————–

Người dịch: Chikahiro

Dịch và đăng tải độc quyền tại