Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Huyền Huyễn Vũ Vương Chương 39: Lôi Cực Âm Cương​

Chương 39: Lôi Cực Âm Cương​

2:49 chiều – 19/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 39: Lôi Cực Âm Cương​ tại dua leo tr 

Mà Mộ Tinh Viêm chính là cháu trai của nàng, bây giờ đã tỉnh táo lại, bỏ chạy đến Nội Sự Đường tham mắm thêm muối cáo trạng, nàng tự nhiên không có khả năng bị che giấu dễ dàng như vậy, truy vấn thêm năm ba câu là hỏi rõ tình huống rồi.

Đối với Mộ Tinh Viêm bị thương, Mộ Phi Hoa cũng không quá để trong lòng, bản tính đứa cháu trai này nàng phi thường rõ ràng, tư chất không tệ, đáng tiếc khi còn bé được sủng ái quá nhiều, kết quả dưỡng thành tính cách quần lá áo lượt hôm nay, nếu như có thể bị giáo huấn là chuyện tốt.

Nhưng mà làm cho nàng hứng thú chính là Mộ Hàn.

Trong thời gian hai mươi mấy ngày ngắn ngủi, một tiểu gia hỏa được cho rằng không có tâm cung lại có thể liên tục đột phá Ngoại Tráng Cảnh, Nội Dưỡng Cảnh, trong thời gian từ trong ngõ hẻm hắc y quay về không ngờ tu luyện ra chân khí, đạt tới Vũ Cảnh tam trọng Chân Khí Cảnh, tốc độ cực nhanh, khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.

Đặc biệt là Mộ Hàn còn có thể luyện chế đạo khí.

Trong phần đông tộc nhân trẻ tuổi của Mộ gia cũng có vài người có thiên phú luyện khí, nhưng có thể ở mười lăm mười sáu tuổi làm được như Mộ Hàn thì quá điên cuồng, chỉ thực lực Nội Dưỡng Cảnh là có thể dễ dàng đánh bại năm tên đệ tử Chân Khí Cảnh của Mộ gia, lại có thể luyện chế ra đạo khí thấp phẩm.

Phải biết rằng trong Thái Huyền Thiên Vực, cho dù Đạo Văn Sư có thực lực Đại Thông Cảnh cũng không nhất định luyện chế ra đạo khí thấp phẩm.

Bởi vậy có thể thấy được pháp lực của Mộ Hàn nhất định không thể tầm thường.

Đáng tiếc…

Hắn là con của Mộ Chiêu Nghi.

Mà Mộ Chiêu Nghi chính là cấm kỵ của tộc trưởng.

Trong nội tâm thầm than một tiếng, trên mặt Mộ Phi Hoa thu liễm dáng tươi cười, lạnh nhạt nói:

– Mộ Hàn, hôm nay trong ngõ hẻm hắc y, đám người Mộ Tinh Viêm là bị kích thích trước, động thủ trước, ngươi ra tay phản kích là đương nhiên. Nhưng mà bọn họ vẫn là đồng tộc của ngươi, ngươi ra tay quá nặng, phải tiếp nhận trừng phạt…

“…”

Hô! Hô…

Sáng sớm hôm sau, lúc ánh rạng đông vừa xuất hiện, trong Tuyển Phong Viện truyền ra từng tiếng vang, Mộ Hàn huy động cây chổi đang quét lá cây.

Quét sạch Tuyển Phong Viện bảy ngày, đya chính là trừng phạt Mộ Hàn phải tiếp nhận.

Về phần đám người Mộ Tinh Viêm bị phạt còn nghiêm trọng hơn, quét dọn toàn bộ Tuyển Phong Viện nửa năm, một ngày không hoàn thành nhiệm vụ thì phạt thêm một tháng. Mặt khác bất kể là Mộ Hà hay là đám người Mộ Tinh Viêm, trong lúc bị phạt phải cầm chổi lớn nhất.

Với kết quả này Mộ Hàn tự nhiên không lời nào để nói.

Loại trừng phạt này trong mắt đám người Mộ Tinh Viêm còn khó chịu hơn tra tấn bọn chúng, nhưng đối với Mộ Hàn mà nói lại nhẹ nhõm như ăn cơm uống nước.

Đột phá đến Chân Khí Cảnh thì lực lượng thân thể của Mộ Hàn bạo tăng.

Lúc tiến vào Tuyển Phong Viện thì hắn lén lúc dùng “Huyền Vũ Tinh Trụ” kiểm tra đo lường một chút, mà kết quả cho thấy lại kinh người, lực lượng đạt tới hai ngàn.

Lực lượng thân thể cường đại như thế cho dù là tu sĩ Bách Khiếu Cảnh cũng không nhất định đạt tới trước.

Mộ Hàn dùng huy động cây chổi nặng năm trâm cân này đúng là thành thạo, cảm giác không chút cố sức. Trái lại đám người Mộ Tinh Viêm trong tay quấn băng gạc gương mặt đỏ hồng, thở hồng hộc, mệt mỏi như chó chết.

Khu vực tầng bốn của Tuyển Phong Viện này Mộ Phi Hoa phân chia ra sáu khối, chỉ dùng thời gian vài phút Mộ Hàn đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi. Thấy sắc trời vẫn còn tối, Mộ Hàn cũng không vội mà trở về, sau khi buông cây chổi ra trực tiếp tiến vào tầng hai Tuyển Phong Viện tu luyện.

Đi tới trước cọc gỗ bằng Thiết Mi Thụ, Mộ Hàn đồng thời vận chuyển “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” cùng “Lôi Cực Âm Cương” .

Oanh! Oanh!

Một quyền hai lôi âm vang vọng, nắm tay phải của Mộ Hàn lập tức như đạn pháo ra khỏi nòng, lập tức đánh vào trong cọc gỗ.

Trong tích tắc, một dấu quyền ấn thật sâu hiện ra trên cọc gỗ.

Động tác của Mộ Hàn không có chút dừng lại, bước chân men theo quy luật vận động nào đó, mỗi một bước giẫm ra giống như có tảng đá nặng nề nện vào mặt đất, tư thế cực kỳ nặng nề, giống như đập ra lỗ thủng xuống đát.

Rầm rầm rầm oanh…

Thân hình chạy nhanh, hai nắm đấm của Mộ Hàn xuất kích liên tục, tốc độ càng lúc càng nhanh, nắm đấm như mưa đánh vào cọc gỗ Thiết Mi Thụ, lôi âm kịch liệt vang lên không dứt bên tai.

Loại tiếng sấm nổ vang này khiến đám người Mộ Tinh Viêm chú ý.

Năm người lê bước chân mệt mỏi đi vào cửa ra vào khu vực tầng hai, dùng ánh mắt thăm dò nhìn qua, hiếu kỵ trên mặt cứng lại, miệng càng mở lớn lên, nhìn vào Mộ Hàn và cọc gỗ Thiết Mi Thụ cách đó không xa, đứng ở đó không nhúc nhích, ngây ra như phỗng.

Rầm rầm!

Liên tục có hai tiếng lôi âm vang lên, Mộ Tinh Viêm kích linh tỉnh táo lại, nhìn quá cọc gỗ phủ kính dấu quyền thật sâu, yết hầu khô khốc, gian nan nuốt nước miếng, lẩm bẩm nói:

– Ta… Ta không nhìn lầm a, đây là… Mộ Hàn?

Loại Thiết Mi Thụ này cần hai người ôm mới ôm hết được, mặc dù là tu sĩ Đại Thông Cảnh cũng khó có thể tổn hại, nhưng mà Mộ Hàn ngày hôm qua phục dụng “Hợp Khí Đan” tấn chức Chân Khí Cảnh mỗi một quyền đánh ra đều thoải mái lưu lại dấu quyền trên cọc gỗ.

Mỗi dấu quyền đều sua hơn tấc.

– Không nhìn lầm, chính là hắn…

Nhìn thấy hình ảnh như vậy, bốn tên đệ tử Mộ gia sắc mặt tái nhợt.

Ngày hôm qua trong ngõ hẻm hắc y, mất mặt trước mặt mọi người, trở lại Nội Sự Đường cáo trạng chẳng những không được như nguyện, còn bị trọng phạt, bọn họ oán hận Mộ Hàn sâu đậm. Thậm chí vào hôm nay trên đườn tới Tuyển Phong Viện bọn họ đang tìm cách truy tung đi giáo huấn Mộ Hàn.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Mộ Hàn tu luyện hiển thị tư thái mạnh mẽ như vậy, những suy nghĩ giáo huấn trong đầu trước kia biến mất không còn nữa.

Cùng là tu sĩ Vũ Cảnh tam trọng Chân Khí Cảnh, bọn họ đánh ra một quyền có thể lưu được dấu quyền trên Thiết Mi Thụ là phi thường không tệ. Nhưng mà Mộ Hàn ngược lại tốt rồi, nắm đấm của hắn đấm thẳng vào trong cọc gỗ. Mỗi một quyền đánh ra còn mạnh hơn một kích toàn lực của bọn họ nhiều lắm.

Cảnh giới giống nhau, thực lực chênh lệch như trời và đất.

Giờ khắc này mấy người đang sa sút tinh thần tới cực điểm.

Mộ Hàn phát giác được bọn họ tới gần, nhưng cũng không thèm quan tâm tới, tiếp tục tu luyện của mình, có được “Lôi Cực Âm Cương” làm che dấu, hắn không cần phải lo lắng “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” bị người ta phát hiện, cho dù có người sinh lòng nghi ngờ, cũng có thể đổ lên pháp lực tăng lên.

Lúc ban đầu Mộ Hàn còn cố ý khống chế “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” hội tụ thiên địa linh khí, nhưng mà lúc tâm thần toàn thân đắm chìm vào trong đó, loại khống chế này cũng buông lỏng, thiên địa linh khí tụ tập tới chỗ hắn thật nhanh, quanh quẩn bên người Mộ Hàn.

Thời gian dần qua, chung quanh Mộ Hàn xuất hiện vòi rồng.

Đồng thời Mộ Hàn tu luyện “Lôi Cực Âm Cương” đã lặng yên phát sinh biến hóa, vốn là nặng nề nhưng bây giờ sinh ra một tia nhu hòa.