Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 41: 41: Mở Cửa Hàng 2

10:40 chiều – 01/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 41: 41: Mở Cửa Hàng 2 tại dualeotruyen. 

Cửa hàng được chia thành nhiều mô-đun, trong đó có khu quần áo, khu làm đẹp, khu ẩm thực, khu đồ gia dụng, khu chăm sóc sức khỏe, khu nông nghiệp, khu sinh hoạt, khu tu tiên, khu công nghệ cao,Lý Văn Kiều tò mò mở khu công nghệ cao ra.

Bên trong khu công nghệ cao có đủ loại rô bốt.

Lý Văn Kiều liếc mắt nhìn trúng rô bốt quản gia.

Rô bốt quản gia có thể làm tất cả các công việc nhà và cả công việc đồng áng.

Từ gieo hạt, tưới nước hay thu hoạch, rô bốt quản gia đều làm được hết.

Nếu Lý Văn Kiều mua rô bốt quản gia này, cô không cần lo lắng về công việc đồng áng trong không gian nữa. Lý Văn Kiều nhìn giá của rô bốt quản giá.

Một triệu, tương đương một nghìn đồng.

Bây giờ trong tài khoản của Lý Văn Kiều có một nghìn chín trăm năm mươi đồng, thế nên cô dứt khoát đổi một ngàn năm trăm đồng trong cửa hàng Vạn Giới. Mua xong rô bốt nông nghiệp xong, Lý Văn Kiều còn năm trăm đồng trong cửa hàng Vạn Giới. Lý Văn Kiều lại nhấp vào khu Tu Tiên, đủ loại thuốc được sắp xếp theo giá: bùa chú, pháp khí, rẻ nhất là thuốc cầm máu.

Một viên có giá là một ngàn đồng.

Đắt nhất là bùa Linh Điền,  có giá là 1.000.000.000.000.000 đồng.

Lý Văn Kiều hoa đầu chóng mặt khi thấy một dãy số không phía sau, lập tức đóng trang tu tiên lại. Lý Văn Kiều lại xem thử những mô đun khác.

Trong khu ẩm thực có tất cả mọi thứ từ trồng trong đất đến sống dưới nước, cần gì có nấy, tươi sống hay nấu chín miễn là ăn được đều có.

Quan trọng là giá cả ở khu này khiến Lý Văn Kiều mỉm cười vui vẻ. Một phần bánh kem trái cây mười hai tấc chỉ bán một trăm đồng tương đương một hào.

Nửa lạng thịt lợn chỉ tám trăm đồng tương đương tám hào, có thể nói là giá cả ở đây rất hời. Lý Văn Kiều mua một phần bánh kem trái cây, một phần bánh tiramisu, một ly chè xoài bưởi tổng cộng tốn hết hai trăm năm mươi đồng tương đương hai hào năm xu. Lý Văn Kiều híp mắt hút chè xoài bưởi, cảm thấy bản thân như sống lại.

Cô lại cắn một ngụm bánh kem trái cây, đây là chiếc bánh ngon hơn tất cả những chiếc bánh mà cô đã ăn trước đây.

Cảm giác hạnh phúc to lớn khiến Lý Văn Kiều vui đến nỗi không biết trời đất.”Anh bút máy, nghe tôi nói cảm ơn anh, bởi vì có anh, bốn mùa đều ấm áp.” Lý Văn Kiều ngâm nga hát.Cửa hàng mở muộn một ngày, cô sẽ hưởng thụ vui vẻ muộn một ngày.

Lý Văn Kiều quyết định chuyển nghi lễ trước khi đi ngủ hôm nay sang ca tụng anh bút máy. Lý Văn Kiều đột nhiên nghĩ đến ngày mai sẽ đi làm đồng, bây giờ là mùa hè, mặt trời nóng rực.

Tuy Lý Văn Kiều biết ngày nắng nhưng cô lại ghét nóng.

Cô không thích cảm giác ướt đẫm mồ hôi, bây giờ còn chưa xuống ruộng chỉ ở trong phòng thôi mà đã nóng không chịu nỗi rồi.Thế là Lý Văn Kiều lập tức tìm “điều hòa di động”, trên trang tìm kiếm lập tức xuất hiện một trang dài gồm nhiều sản phẩm khác nhau.”Tiểu Vấn, tôi muốn kiểu điều hòa di động không dễ bị rơi.” Lý Văn Kiều tìm một hồi thì thấy hoa mắt. “Ting! Đề nghị ký chủ mua máy điều hòa di động nhiệt độ không đổi loại nhỏ Bluestar này.

Thân máy nhỏ, năng lượng lớn.

Sạc bằng năng lượng mặt trời, rất tiện lợi, nó có hình kẹp tóc, ký chủ có thể kẹp bất kỳ chỗ nào trên người.

Chỉ cần cố định vị trí sẽ không bị rơi.

Ký chủ có thể tận hưởng làn gió mát rượi mỗi lúc mỗi nơi.

Không cần chín nghìn chín trăm tám chỉ cần sáu ngàn sáu trăm tám!””Được, mua nó.” Sau khi click xong,  một chiếc điều hòa di động dạng kẹp tóc xuất hiện, Lý Văn Kiều kẹp nó lên tóc.”Đúng rồi, chống nắng, chống nắng vô cùng quan trọng.” Lý Văn Kiều lập tức đi tới mô đun khu mỹ phẩm tìm kem chống nắng.

Lý Văn Kiều nhìn thấy thương hiệu mỹ phẩm đời trước cô thường dùng lập tức mua ngay.Sau khi ăn uống no say trong không gian, Lý Văn Kiều mang kẹp tóc điều hoà di động ra khỏi không gian. Lúc này nhóm thanh niên trí thức vẫn đang họp.

Lý Văn Kiều vào phòng chuẩn bị đồ đi rửa mặt. Lý Văn Kiều vừa xách nước vừa thở dài: “Đúng là bất tiện, xem ra mình phải sớm dọn đi, sau khi dọn ra ngoài, mình có thể mua hệ thống nhà tắm trong không gian, như vậy lúc tắm rửa sẽ không phiền phức như vậy nữa.” Lý Văn Kiều lại âm thầm nghĩ đến việc dọn ra lần nữa..