Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 45: Thâu tóm thành công

5:17 chiều – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 45: Thâu tóm thành công tại dưa leo tr. 

Phó Hoài Yến cũng đang có ý này.

Hôm sau, hắn liền sắp xếp nhiều paparazzi bám sát Vương gia và Tôn gia hai nhà, chỉ cần có động tĩnh gì liền biết ngay. Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Quả nhiên, không quá hai ngày, Vương tổng cùng ba đứa con trai, một con gái của mình đến trung tâm xét nghiệm DNA lớn nhất thành phố để kiểm tra quan hệ cha con.

Chân trước vừa đi, chân sau Phó Hoài Yến liền mua hot search cho bọn hắn.

# Vương phu nhân ‌cùng Tôn tổng có mối quan hệ mờ ám suốt hai mươi năm #

# Ba đứa con trai không phải con ruột #

# Một đại gia bị cắm sừng mấy chục năm #

Tin tức này được lan truyền ra ngoài, cả mạng xã hội đều chấn động. Đây thật sự là một quả dưa không nhỏ!

Dưới lực lượng mạnh mẽ của cư dân mạng, trực tiếp lục ra đầu đuôi câu chuyện một cách rõ ràng!

Hơn nữa còn tìm được thời gian sinh của ba đứa con trai nhà họ Vương, so sánh ngoại hình, cùng đủ loại suy đoán.

Thậm chí có người trong cuộc còn tiết lộ rằng mình là họ hàng của Tôn tổng. Từng bắt gặp Vương phu nhân và Tôn tổng hẹn hò, xác thực mối quan hệ ngoại tình của hai người là hoàn toàn có thật!

Mặt khác, báo cáo xét nghiệm DNA ở trung tâm xét nghiệm cũng không biết từ khi nào liền bị rò rỉ ra ngoài.

Bị một tài khoản marketing nào đó chụp lại một góc, giờ đây cả đất nước đều biết ba đứa con trai nhà họ Vương Không! Hề! Có! Quan hệ huyết thống với hắn ta.

Mà Cha ruột của chúng hiển nhiên không ai khác chính là Tôn tổng, giữa bọn họ có ngoại hình giống y hệt nhau.

Trong lúc nhất thời, tin tức này quá chấn động. Mọi người đều tỏ ra đồng cảm với hoàn cảnh của Vương tổng.

Nhưng đối với nhà giàu, đây là sự sỉ nhục to lớn! Bị cắm sừng suốt hai mươi năm, thay người khác đổ vỏ, nuôi con giùm người khác, cho chúng nó ăn học đến nơi đến chốn, học tại trường dành cho giới thượng lưu, nhận được giáo dục tốt nhất!

Vương tổng làm sao nuốt trôi được cơn giận này! Hiện tại, nếu có thể, hắn chỉ muốn xé xác Vương phu nhân cùng Tôn tổng, thiên đao vạn quả, g.i.ế.c cho đến khi hai người họ không được luân hồi mới thôi!

Hắn ngay trong đêm liền sai người hầu đuổi cổ bà Vương cùng ba đứa con trai ra khỏi nhà. Bãi miễn chức vụ của bọn hắn ở công ty, cho đóng băng tài sản và thẻ ngân hàng.

Nghe nói sau khi bà Vương bị đuổi ra ngoài, trang sức quần áo gì cũng bị lấy đi, thực sự là ra đi với hai bàn tay trắng.

Sau đó lại nghe nói bà ta muốn tìm đến Tôn gia, nhưng ông Tôn đang có gia đình riêng của mình. Có vợ có con, mà phu nhân của Tôn tổng cũng là một người giữ chồng khư khư, hoàn toàn không chấp nhận con rơi hay vợ lẽ gì!

Tôn gia không có hi vọng tiếp nhận bọn hắn! Tôn tổng càng lạnh lùng vô tình, nhắm mắt làm ngơ giả bộ không biết gì hết!

Huống hồ, bên tập đoàn Vương gia bắt đầu tấn công vào việc kinh doanh của Tôn gia. Tôn gia ốc còn không mang nổi mình ốc, bản thân lo cho mình còn chưa xong, sức lực đâu mà quan tâm đến bà Vương với ba đứa con của mình.

Hai nhà đấu đá lẫn nhau khiến giá cổ phiếu sụt giảm nghiêm trọng.

Phó Hoài Yến nhân cơ hội này, thu mua cổ phiếu của hai nhà, cuối cùng hai công ty từng là bờ cõi một thời, nay đều rơi vào tay hắn.

Ngoài ra, nhiều khách hàng cũng lần lượt hủy hợp đồng với Vương gia và Tôn gia, chuyển sang chọn hợp tác với nhà Phó gia.

Cuộc đấu tranh này kết thúc khi Vương tổng đến cầu xin Phó Hoài Yến thu mua công ty của mình. 

Hắn ta chỉ muốn tìm một nơi che chở mà thôi. Nếu cứ tiếp tục thế này, đừng nói là sự nghiệp tâm huyết cả đời sẽ bị sụp đổ, mà còn sợ mình phá sản tới mức phải nhảy lầu tự tử.

Mình c.h.ế.t cũng không sao, nhưng hắn còn đứa con gái duy nhất này.

Vương tổng cố gắng cả một đời, phát ‌hiện mình chỉ có duy nhất một đứa con gái này thôi. Là đứa con ruột thịt của mình! Hắn không thể để con gái mình sống cù bất cù bơ được.

Nếu hắn c.h.ế.t đi, vậy không còn ai chăm sóc đứa con bé bỏng của mình được nữa. Mẹ nó còn muốn nương tựa vào Tôn gia, càng không có khả năng sẽ đối đãi tốt với đứa con này được.

Vì vậy, hắn chỉ còn cách tìm Phó Hoài Yến cầu cứu, cầu mong Phó Hoài Yến thu mua công ty mình, hy vọng sẽ có đường sống cho bản thân.

Phó Hoài Yến thành công thu mua công ty nhà Vương gia, nhưng hắn vẫn giao quyền quản lý cho Vương tổng.

Lần này hắn không tốn một giọt m.á.u nào đã giải quyết được hai nhà hào môn. Điều này trước đây hắn không bao giờ nghĩ tới.

Hắn không biết, nếu không phải bản thân mình biết được kịch bản, muốn thôn tính hai nhà Vương Tôn, ít nhất cũng phải hao tâm tổn trí, mất một chi phí rất lớn mới thành công được.

Hiện tại đã không giống nhau nữa, Vương gia đã bị hắn thu vào túi, Tôn gia cũng chỉ còn lại chút hơi tàn. Không bao lâu nữa cũng sẽ bị hắn thu mua mà thôi.

Bất quá, kết cục của Tôn tổng sẽ không có nhẹ nhàng như bên Vương tổng đâu!

Phó Thanh Thù nghe nói đại ca đã thành công thu mua nhà Vương gia, trong lòng vui vẻ không thôi.

Gần đây thái độ của các thiên kim đối với nàng đã hoàn toàn thay đổi. Nhất là thiên kim Vương gia với Tôn gia, có biến hóa nghiêng trời lệch đất, hai nàng như hận không thể quỳ trên mặt đất nịnh bợ mình vậy.

Cảm giác thượng vị này thật là tốt.

Bất quá, sắp tới đây nàng được đại ca an bài cho đi làm việc. Nhị tiểu thư chưa từng làm việc như nàng cảm thấy rất không quen với điều này.

Khoảng thời gian này, Phó Tư Dao thường hay liên lạc với Hàn Duệ Thâm về việc đầu tư cho hắn.

Đầu tư cho hắn về sau sẽ kiếm được rất nhiều tiền, có đãi ngộ như nữ chính, đây là một vụ làm ăn không lỗ chút nào.

Phó Tư Dao đối với loại chuyện tốt như này, cũng không quên Tô Vãn Kiều. Dù sao, nàng biết trước kịch bản cũng nhờ tiếng lòng đại tẩu mà ra. 

Căn cứ vào nguyên tắc, có tiền cùng nhau kiếm của nàng, nàng liền hỏi Tô Vãn Kiều có muốn cùng mình đầu tư với Hàn Duệ Thâm mở một công ty sinh học không.

Tô Vãn Kiều nghe tin này, không nói hai lời liền trực tiếp đồng ý. Chuyện tốt như vậy nếu bỏ lỡ thì nàng sẽ hối hận không thôi đó a.

Hàn Duệ Thâm là một nhân tài cao cấp, sản phẩm mà hắn ta nghiên cứu ra trong tương lai sẽ giành được giải thưởng quốc tế, khi đó sản phẩm sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Còn về kịch bản vụ nổ phòng thí nghiệm, cũng bởi vì đoàn đội quản lý của nữ chính quản lý không chặt chẽ, dữ liệu thí nghiệm bị sai dẫn đến thảm kịch này.

Lần này các nàng muốn mở một công ty sinh học, trong đó sẽ yêu cầu tất cả nhân viên kỹ thuật phải thao tác nghiêm ngặt, chuyên lắp đặt thiết bị kiểm tra an toàn môi trường.

Đảm bảo tất cả mọi người sẽ an toàn, không để sự kiện bạo tạc phát sinh.

Vì vậy, Tô Vãn Kiều nghĩ rằng, mình đã làm một việc rất có ích, can thiệp vào kịch bản, cứu được Hàn Duệ Thâm một mạng.

Còn về tiền, hiện tại nàng không thiếu.

Trên danh nghĩa tư nhân, nàng có hơn 700 triệu. Phó Hoài Yến cùng Phó Diệc Sơ tặng nàng cũng không ít tiền, tính sương sương tất cả chi phiếu, thẻ vàng quy đổi thành tiền mặt khoảng tỷ hai, tỷ ba gì rồi.

Tô Vãn Kiều dự định đầu tư 500 triệu vào Hàn Duệ Thâm, Phó Tư Dao đầu tư 400 triệu, tổng cộng là 900 triệu, công ty đăng ký có tên là “Lâu Ích Sinh Học”.

Hai người ‌vô cùng kích động, vì đây là công ty đầu tiên hai nàng hùng vốn mà thành.

Phó Tư Dao và Tô Vãn Kiều chuẩn bị mở tiệc ăn mừng chuyện này. Các nàng quyết định sẽ sắp xếp ăn tối cùng Hàn Duệ Thâm và nhân viên kỹ thuật của hắn ta.

Thật không may, nhà hàng nước ngoài mà bọn họ chọn lại gần công ty của Tạ Mộ Lăng.

Hắn ta cũng đang ở nhà hàng này để bàn chuyện làm ăn với khách hàng, tình cờ gặp Phó Tư Dao và Tô Vãn Kiều.

Tạ Mộ Lăng ngay lập tức liền chú ý đến Phó Tư Dao. Hắn không hiểu tại sao lại cảm thấy Phó Tư Dao rất nổi bật, tựa như hạc trong bầy vịt vậy, vô cùng chói mắt và sáng rực rỡ. Nhìn một cái là thấy ngay lập tức.

Hôm nay Phó Tư Dao mặc một bộ quần áo màu trắng, mái tóc đen mềm mại buông xuống tới vai, cả người nàng toát lên một khí chất cực kỳ ôn nhu mê người ‌.

Tạ Mộ Lăng vừa định tiến đến chào hỏi thì thấy Phó Tư Dao đang cười nói với một chàng trai tuấn mỹ bên cạnh.

Bước chân đang đi của hắn bỗng khựng lại. Thôi vậy, nàng đang bận thế, hắn cũng không tiện qua chào hỏi. Hắn lặng lẽ trở về chỗ ngồi của mình.

Đến khi Phó Tư Dao và Tô Vãn Kiều chuẩn bị rời đi, mới để ý thấy Tạ Mộ Lăng cũng ở trong nhà hàng này. Cả hai liền chạy đến chào hỏi.

Tạ Mộ Lăng thấy Phó Tư Dao trước mắt đang nở nụ cười dịu dàng như vậy nhìn hắn, trong lòng hắn có chút buồn bã không vui.

Nàng ấy có phải đối với ai cũng cười như vậy không?