Chương 6
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 6 tại dưa leo tr.
Sự kiện mời phóng viên vẫn còn lên men trên mạng.
Gia tộc Gibbs bị khởi tố, từ vấn đề tài chính đến tác phong tư nhân, tất cả đều bị lột hướng lên trời.
【 Tình nhân của Sedland thế nhưng có nhiều như vậy 】 【 Hà gia tuôn ra âm thanh trong theo dõi, trả lại chân tướng 】 【 Tin tức cá nhân của Lilith bị hấp thụ ánh sáng 】 【 Quyền khai phá tinh cầu El có lỗ hổng, cục cảnh sát đế quốc đã tham gia điều tra 】 Trí não của Hà Hoan từ sớm đến tối vang không ngừng.
Phần lớn là gia tộc Gibbs và Hà gia gọi tới, không cần nhận cũng biết bọn họ muốn nói gì.
Gia tộc Gibbs đương nhiên là muốn cùng y hoà giải.
Hà gia lại là muốn cho Hà Hoan câm miệng, không muốn y nói về chuyện Muriel.
Hà Hoan hờ hững, sau lại thấy phiền nên kéo đen toàn bộ.
Nhóm người này không còn cách nào khác, đành phải đi quấy rối Tề Bằng.
Tề Bằng lại nào hiếm lạ để ý đến bọn họ, hắn còn phải vội vàng chọn lựa tổng nghệ phỏng vấn.
Mấy tài nguyên này trước đó, liền tính là hắn cầu cha cáo nãi nãi cũng không nhất định có thể bắt lấy, hiện tại chúng nó đều tắm rửa sạch sẽ nằm yên chờ người đến hái.
Thiếu chút nữa làm hắn chảy nước miếng.
Hà Hoan uống trà, nhìn bộ dáng hắn vội đến vui vẻ vô cùng, hỏi: “Từ 6 giờ sáng rời giường, vội đến 3 giờ chiều còn chưa ăn cơm, anh đến mức này sao?” “Quá đến nỗi!” Tề Bằng sức sống tràn đầy nói cho Hà Hoan, hắn không đói bụng cũng không mệt: “Anh chưa từng gặp qua nhiều tài nguyên tốt như vậy, cảm giác chính mình hiện tại giống một quốc vương tọa ủng muôn vàn tài phú!” Hà Hoan cười khẽ: “Quốc vương bệ hạ, em cảm thấy anh cần tìm hai trợ lý, vì anh chia sẻ vui sướng nặng nề này.” Tề Bằng trừng y: “Này đó một mình anh hoàn toàn có thể làm xong, mời người cần bao nhiêu tiền?! Có biết hiện tại nhân công quý bao nhiêu không?” “Được được, em đã biết.” Hà Hoan đối với tính cách keo kiệt của hắn quả thực là không có biện pháp.
Y nhanh chóng đổi đề tài: “Anh nhìn thử xem, có cái gì tốt không?” Nói đến chuyên nghiệp của mình, Tề Bằng càng hăng hái.
“Anh đã sớm sửa sang lại rồi, em nhìn xem, có cảm thấy hứng thú với mấy cái đó không.” Hà Hoan tiếp nhận văn kiện, lật xem.
Xác thật như lời Tề Bằng nói, đều là tiết mục không tồi, đoàn phim mời.
Nhưng mấy cái đó không phải thứ y muốn.
Tự thân Hà Hoan đối với diễn kịch không hứng thú, nhưng sau khi thoát ly Hà gia, vì sinh tồn, càng vì giúp nguyên chủ báo thù, không thể không tiến vào vòng này.
Y tuôn ra thân phận nhi tử của Muriel, là để nâng lên giá trị con người của y, một bước quan trọng để trở về xã hội thượng lưu.
Y không cần phỏng vấn cùng tổng nghệ, mà là phiến ước có thể đại bạo, cùng với hoạt động yến hội có thể trà trộn vào giới thượng lưu nhân sĩ.
Vừa vặn, Tề Bằng cầm một phần danh sách đưa qua.
“Mấy phong thư này cường điệu mời em nhìn một chút, là cần thiết tham gia.” Hà Hoan nhướng mày.
Tề Bằng đối diện với con ngươi nghi vấn của y, giải thích nói: “Có hai phong là đại lão trong vòng gửi tới, có một phong là lễ truy điệu thương tiếc do hiệp hội fans của mẫu thân em gửi tới, hy vọng em có thể đi chủ trì.” Tề Bằng đơn độc xách ra một phong thư màu rượu đỏ: “Phong cuối cùng này, là thư mời tiệc rượu của nữ bá tước Groya, bà ấy nói chính mình là fans trung thực của Muriel, nghe nói tao ngộ của em, vừa đồng tình lại vừa phẫn nộ, quyết định phải giới thiệu alpha ưu tú hơn cho em.” Hà Hoan tiếp nhận phong thư kia, mở ra.
Trên mặt giấy là chữ viết tay ưu nhã xinh đẹp, thể hiện tôn trọng của chủ nhân đối với khách nhân.
Ánh mắt dừng ở dòng chữ “Barbara · Groya” cuối thư mời, khoé môi Hà Hoan câu ra một độ cung sung sướng.
Tề Bằng tặc hề hề mà nói: “Cơ hội tốt a, em không phải là muốn tìm kim chủ sao?” Hà Hoan cười cười, từ quang não mở ra sổ tay công lược mà bản thân làm mấy ngày nay.
Ngón tay xẹt qua từng khuôn mặt anh tuấn, từ trong đó lập ra hành trình báo thù.
Lý Hạc Dương, nhị công tử của tập đoàn Kim Vân Hải, vị hôn phu thứ ba của nguyên chủ.
Người trong ảnh chụp đeo kính gọng vàng, tươi cười ôn nhã, hình tượng văn nhã, tròng mắt nâu có thần thể hiện ra khí chất tinh anh.
……!Tiệc rượu Groya phu nhân tổ chức là giữa mùa hạ, ở trong một hoa viên hoa viên tư nhân của bà.
Hoa nguyệt quý phồn thịnh chồng chất thành hình vòm, các tân khách áo quần hoa mỹ đạp gió đêm mang theo tràn ngập chờ mong mà đến.
Hà Hoan là một mình tới, ở hiện trường không nhận thức được mấy người, vốn tưởng rằng ngay từ đầu sẽ vô cùng nhàm chán.
Kết quả mới vừa đi vào đã bị người chào đón.
Không nghĩ tới trong đàn con nhà giàu này cũng có không ít fans của Muriel, thực mau liền đem Hà Hoan ba tầng trong ba tầng ngoài vòng lên.
“Tôi phi thường thích mẫu thân cậu, ngài ấy là một nghệ thuật gia vĩ đại.” “Còn có ký tên của ngài ấy không? Giá cả tùy cậu đưa ra.” “Tôi là fans đáng tin của ngài ấy.
Nếu cậu gặp phải khó khăn gì, có thể tìm tôi hỗ trợ.” Một đám toàn hỏi những đề mục không rảnh tiếp, hoàn toàn không có cơ hội trả lời.
Hà Hoan thiếu chút nữa bị nhiệt tình của bọn họ dọa chạy, lúc trước thông qua ngôn luận trên mạng biết Muriel có bao nhiêu được hoan nghênh, nhưng cùng trong hiện thực so sánh quả thực là hai việc khác nhau.
Đàn thiếu nam thiếu nữ trước mắt y, không chút bủn xỉn mà dùng những từ ngữ tốt đẹp nhất để khen Muriel.
Có một nữ omega thế nhưng kích động đến mức khóc lên.
Tiểu cô nương vóc dáng nhỏ xinh, bụm mặt nức nở, đáng thương cực kỳ.
Hà Hoan nhanh chóng an ủi cô, đồng thời cũng có chút buồn rầu.
Mục đích y tới tham gia tiệc rượu là để tiếp cận Lý Hạc Dương, hiện tại bị nhiều người chú ý như vậy, nhất cử nhất động của y chẳng phải là luôn dẫn người để ý sao.
Lúc này, Groya phu nhân nhìn thấy có người khóc thút thít, không thể không bỏ xuống việc tiếp đãi khách nhân, đi tới an ủi tiểu cô nương đang kích động.
Có nhạc đệm này, Hà Hoan nương nhờ cơ hội đưa nữ omega vào phòng nghỉ, rốt cuộc cũng thoát khỏi một đám fans cuồng nhiệt.
An ủi người xong, Hà Hoan đi theo Groya phu nhân ra khỏi phòng nghỉ.
“Tính cách của cậu phi thường không tồi.” Groya phu nhân cười khanh khách nói với Hà Hoan.
Bà tuy rằng đã đến tuổi trung niên, nhưng bảo dưỡng thích đáng, tâm thái cũng trẻ tuổi, tựa như một chai rượu vang đỏ thuần hậu, tản ra mị lực lắng đọng.
Hà Hoan hơi khom người hành lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Cảm ơn ngài khen ngợi.” Y lớn lên thập phần xinh đẹp, hoàn toàn kế thừa ưu điểm của Muriel, đặc biệt là sườn mặt, phảng phất thấy được bìa mặt tạp chí kinh diễm của nữ minh tinh nổi tiếng một thời.
Trong lòng Groya xúc động, hốc mắt lại có chút ấm áp.
Bà từ lúc Hà Hoan tiến vào, vẫn luôn lặng lẽ quan sát.
Phát hiện y khéo léo ứng đối với fans cuồng nhiệt, chiếu cố tiểu cô nương kích động, hết thảy đều đắn đo phi thường đúng chỗ, quan tâm lại không mất đi lễ phép.
“Ta thực thích cậu, đặc biệt cậu còn là nhi tử của Muriel.” Groya cá tính thẳng thắn, nói trắng ra ý nghĩ của chính mình.
Hà Hoan nhìn cặp mắt đẹp màu tím nhạt kia, đọc ra sự chân thành.
Thích người như vậy, ở chung liền phi thường vui sướng.
“Tôi đã vì ngài mà chuẩn bị một phần lễ vật, hy vọng ngài thích.” Hà Hoan lấy ra một cái hộp nhỏ đóng gói tinh xảo.
Đây là nước hoa y dùng hoa hợp hoan tinh luyện ra, có tác dụng mị hoặc thôi tình nhất định, đối với thân thể vô hại, ngược lại có thể khiến người thanh xuân toả sáng, tâm tình sung sướng.
Groya làm nữ bá tước của đế quốc, kỳ trân dị bảo nào chưa thấy qua, huống chi là một lọ nước hoa.
Đưa tay tiếp nhận, bà cũng không để ở trong lòng.
Nhưng thấy Hà Hoan vẫn luôn mỉm cười nhìn chính mình, Groya lễ phép vặn nắp bình ra, dùng tay nhẹ nhàng xịt, nháy mắt liền ngây ngẩn cả người.
“Này……!Mùi hương này……” Hà Hoan cười mà không nói.
Groya kinh hỉ hoàn toàn nói không nên lời, trực tiếp xịt nước hoa vào cổ tay, cái mũi để sát vào ngửi nhẹ.
Bà mê say nhắm hai mắt, lẳng lặng hưởng thụ mùi hương mị hoặc mĩ diễm này.
Tựa như công chúa xinh đẹp bị Vu nữ hạ phép ngủ, vĩnh viễn cũng không muốn tỉnh lại.
Hà Hoan không thể không lên tiếng nhắc nhở: “Phu nhân, ngài thích không?” Groya không tình nguyện mở mắt ra, si mê nhìn bình nước hoa nho nhỏ trong tay: “Phi thường thích! Quả thực quá phù hợp tâm ý của ta!” Hà Hoan hơi mỉm cười: “Ngài về sau còn sẽ phát hiện, nó có tác dụng khác.” Groya phu nhân đến nay chưa lập gia đình, ham thích tổ chức các loại yến hội, sống tiêu sái tùy hứng.
Tiệc rượu giữa mùa hạ đêm nay, mặt ngoài là cung cấp cho các nam nữ độc thân một trường hợp hẹn hò, kỳ thật cũng là tràng săn diễm của bà.
Nước hoa hợp hoan, nói vậy sẽ phi thường được vị phu nhân này yêu thích.
Groya đã rất lâu không nhận được lễ vật hợp tâm ý như vậy, bà là người hào phóng, tiến lên kéo tay Hà Hoan, dẫn y đứng ở rào chắn lầu hai quan sát.
“Ở đây có nhiều thanh niên tài tuấn, cậu tùy tiện chọn, ta nhất định làm cậu như nguyện.” Hà Hoan theo tầm mắt của bà nhìn xuống, toàn bộ đại sảnh nhìn không sót gì, y bắt giữ được mục tiêu đêm nay.
Lý Hạc Dương đang đứng ở cạnh bồn hoa nghệ, cùng một nam omega xinh đẹp nói chuyện phiếm.
Hai người đều mang theo tươi cười thân mật, bầu không khí thoạt nhìn thực không tồi.
Groya tinh ý, cười hỏi: “Cậu thích Lý Hạc Dương?” Hà Hoan cười cười, nói: “Tôi chỉ là cùng anh ta nhận thức, cũng không cần phải lên tiếng kêu gọi, không quá phương tiện.”
Đôi mắt Groya xoay chuyển, ngay sau đó nhấp môi cười: “Nếu là người quen, chào hỏi là lễ tiết cơ sở, nào có cái gì phương tiện, đi, ta mang cậu đi.” Hà Hoan còn chưa trả lời, đã bị bà lôi kéo đi xuống lầu, đi thẳng đến chỗ Lý Hạc Dương.
“Hạc Dương, đã lâu không gặp! Cậu so với trước kia càng anh tuấn hơn.” Groya lấy một ly rượu vang đỏ từ người hầu: “Tới, uống một ly.” Lý Hạc Dương cười nâng chén, nhấp một cái, lúc này mới thấy Hà Hoan bên cạnh Groya.
Gã kinh ngạc mở miệng: “Hà Hoan?” Hà Hoan hơi khom người, tươi cười đắn đo gãi đúng chỗ ngứa, giống như xuất phát từ lễ phép: “Lý tiên sinh, ngài hảo.” Sắc mặt Lý Hạc Dương mất tự nhiên trong một cái chớp mắt, nhưng thực mau liền bị gã che giấu: “Cậu hảo a.” Nhưng biến hoá vẻ mặt của gã, sao có thể chạy thoát đôi mắt Hoa Hồ Điệp tình trường của Groya.
Groya ở trên người cả hai quét quét, tò mò hỏi: “Hạc Dương trước kia cùng Hà Hoan nhận thức?” Lý Hạc Dương đỡ đỡ gọng kính vàng, tươi cười ôn nhã, cử chỉ thong dong: “Đúng vậy, nhận thức, chúng ta trước kia còn từng có hôn ước.” Gã nói xong dừng một chút, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, gã ngửi được một đạo tin tức tố ngọt nị, nháy mắt bị nhiếp trụ tâm thần.
Bất quá là trong một hô hấp, thân thể gã đã bị tin tức tố này ảnh hưởng, khô nóng va chạm trong cơ thể.
“Hôn ước?” Groya ngây ngẩn cả người, bà cùng Lý Hạc Dương nhận thức tới nay, thế nhưng còn không biết gã đã từng có hôn ước.
Trước kia từng có hôn ước? Cũng chính là sau lại giải trừ hôn ước? Nam tính omega đứng ở bên người Lý Hạc Dương nghe được tin tức này, sắc mặt trở nên không tốt, ánh mắt nhìn Hà Hoan cũng có chút không tốt.
Groya còn muốn hỏi, đột nhiên cửa truyền đến một trận xôn xao.
Thanh âm kinh ngạc cảm thán hết đợt này đến đợt khác, thực mau liền hấp dẫn người trong đại sảnh.
Hà Hoan nghiêng đầu nhìn về nơi xa.
Ánh đèn vàng khuynh sái chiếu xuống, alpha cao lớn được mọi người vây quanh, chậm rãi đi đến.
Hắn mặc một bộ trang phục hưu nhàn, giảm đi cảm giác cấm dục của quân trang lạnh lẽo, nhiều thêm một phần tùy tính.
Nhưng cùng với biểu cảm xa cách kia, làm hắn dựng lên một tường băng người sống chớ tiến gần, người khác tới gần một chút cũng chỉ sợ sẽ bị tổn thương do giá rét.
Đột nhiên, bước chân hắn dừng lại, ánh mắt sắc bén có tính xâm lược.
Tựa như thợ săn đang sưu tầm con mồi.
Tầm mắt sắc nhọn đảo qua người Hà Hoan, tựa hồ có điểm dừng lại.
Hà Hoan bị dọa một thân mồ hôi lạnh, nhanh chóng thu hồi tin tức tố trên người.
Sau đó, y thấy nam nhân thẳng tắp đi tới chỗ y.Tác giả có lời muốn nói: Công: Trên người của ngươi có mùi nước hoa của em ấy..
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️