Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 59

3:37 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 59 tại dua leo tr

Dụ Diên đáp đất nhặt được hai khẩu S686, loot hai căn nhà cũng không nhặt được súng khác, dứt khoát bỏ qua rồi chạy đến hướng bước chân nghe được cách đó không xa.+

Dịch Nhiễm nhảy cùng khu với anh cậu, mới đầu cậu định bắt nạt Dịch Sâm là người mới, loot đồ không nhanh bằng cậu, nhân cơ hội độc chiếm một khu không ai loot.

Lại không ngờ anh cậu học được ở ai, loot đồ còn nhanh hơn cướp.

Dịch Sâm nhảy vào nhà, nhặt được súng trước, Dịch Nhiễm đi sát phía sau…nhặt được đạn.

Dịch Nhiễm: “Anh…”

Dịch Sâm không trả lời, nhưng nhân vật game lại đột nhiên xoay người, chĩa súng vào người cậu.

“…”

Tuy biết rõ trong súng không có đạn, nhưng Dịch Nhiễm vẫn cảm thấy sợ tới hoảng.

Không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi.

Dịch Sâm không thèm để ý tới cậu em, nhặt đạn lên nạp đạn, Dịch Nhiễm trong lúc anh nạp đạn đã mau chóng chuồn mất, chỉ lo anh cậu thù dai, nã cậu hai băng.

Khẩu nhặt được là Uzi, súng tự động kiểu này Dịch Sâm không quen dùng, nhưng dù sao thì có còn hơn không có, đủ để dọa người dù đeo trên người như đồ trang sức.

Thời gian anh chơi game chưa tới năm mươi giờ, biết làm sao để dùng súng headshot đã là rất tốt.

Dụ Diên xách theo hai khẩu shotgun, giết chết hai tên địch ở phòng bên cạnh.

Cậu loot được một khẩu AKM trong xác, mở bản đồ ra xem, không biết nên chạy đi đâu.

Rất muốn qua chỗ 1, nhưng…cứ thấy làm sao.

Chuyện họp lớp đêm đó đối với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không biết gì.

Cậu chỉ biết kết quả là…

Sáng hôm sau 1 không chỉ rời đi mà còn giấu luôn chuyện này…Ngay cả tiền khách sạn cũng không cần.

Hành động này thấy thế nào cũng rất kỳ quái, tuy cậu ít khi gặp bạn qua mạng, nhưng nghĩ lại thì giữa bọn họ không hề như vậy.

Chỉ có một khả năng là đêm đó xảy ra chuyện gì đó. Nhưng Dụ Diên uống quá nhiều rượu nên say khướt, căn bản không biết sau khi say mình đã thế nào, không biết có nói lung tung hay làm bậy gì không.

Cậu chỉ có một ấn tượng duy nhất, đó là cậu ôm bồn cầu…

Nghĩ tới đây, người lại nóng nảy tới hoảng hốt, một cơn xấu hổ tràn ra cả mặt.

…Lẽ nào cậu ói lên người 1?

Dụ Diên đứng ngốc giữa đường, càng nghĩ càng thấy hỏng bét.

Chỉ sợ sau này cậu không dám uống rượu nữa.

“Sao cứ đứng đực ra đó vậy, lag à 111?”

“111 bên này cũng đang đứng im.”

“Không phải lag, tiểu Diên lại bắt đầu đờ người ra…”

Dịch Nhiễm chạy qua phòng bên cạnh, cuối cùng cũng nhặt được một khẩu súng lục: “Anh ơi, anh có nhiều súng không?”

Dịch Sâm nói: “Không.”

“Vậy hay là anh cho em khẩu Uzi đi? Dù sao thì anh cũng không biết dùng súng tự động.” Dịch Nhiễm nói, “Em đổi súng sở trường với anh.”

Dịch Sâm nói lạnh nhạt: “Em đổi mạng là được.”

Dịch Nhiễm câm miệng.

Đoàng–

Một loạt tiếng súng vang lên, Dụ Diên hoan hồn, mau chóng nhận ra loại súng, không chút nghĩ ngợi chạy qua hướng súng phát ra.

“Đừng tới.” Số 2 người qua đường ở gần cậu, thấy cậu chạy qua hướng đó, lập tức nói: “Bên đó đáp một team, đủ 4 người.”

“Chắc chỉ còn hai người, lúc mới nhảy đã hiện kích sát mấy tên. Không sao, tôi qua kê chết xong sẽ quay về.”

Số 2 vừa được xem cậu một mình hạ gục ba người, đáy lòng đã nghĩ trận này có thể top 1, đương nhiên không để cậu đi một mình, quyết định lựa chọn đi theo phía sau cậu.

Dụ Diên dễ dàng tìm được nơi phát ra tiếng súng, ở trên mái nhà lớn có vật che chắn.

Dụ Diên đang định đánh cược đi móc phía sau, lại đúng lúc thấy đồng đội đang ở bên đường đối diện, cùng lúc đó, người trên mái cũng phát hiện ngoài đường có người, lập tức ló đầu ra bật ngắm.

Dụ Diên nắm chắc thời cơ, giơ súng sấy.

Nhưng do khoảng cách quá xa, tầm mười phát đạn chỉ đổi lại một lần máu xanh tóe ra, tên địch bị dính đạn lập tức rụt lại sau vật chắn.

“Số 1, bạn đẩy lên nhà kế đi, tôi nhử nó cho.” Số 2 chạy tới bên cạnh Dụ Diên, nói.

“Được.” Dụ Diên mau chóng lần tới cửa sau căn nhà, cởi giày ra, loáng thoáng nghe được tiếng bước chân khe khẽ.

Cậu biết nếu không xử lý nhanh, chỉ sợ đồng đội tên đó sẽ kéo tới, súng của cậu không đủ phụ kiện, bắn được nhưng chưa chắc sẽ chiếm hời, Dụ Diên mau chóng chạy lên tầng cao nhất, kê ở cạnh cửa sổ, chờ tên đó lộ đầu.

Hai bên giằng co nửa phát, cuối cùng là tên đó chịu hết nổi, cũng không thèm bắn số 2, mà xoay người chạy trốn.

Dụ Diên thấy trên lưng tên đó có khẩu 98K phát ra ánh sáng lòe lòe.

Cậu chau mày, mau chóng nhảy ra từ cửa sổ, vọt thẳng tới nhà bên cạnh, vừa lúc nghe thấy tiếng bước chân tên đó đang vội vàng chạy xuống lầu.

Tiếng bước chân của tên đó đã bán đứng vị trí từ lâu, Dụ Diên nửa ngồi nửa đi, đang muốn chĩa súng lên trên, đột nhiên truyền tới tiếng mở cửa bên cạnh, cậu ngẩn ra, mau chóng xoay người nổ súng!

Quả nhiên, trong phòng còn có đồng đội của tên đó, vẫn trốn ở trong phòng không để lộ tiếng bước chân, trong khoảng khắc cậu bắn hạ người đó, thì tên trên lầu cũng chạy xuống nổ súng vào người cậu.

Dịch Nhiễm cảm giác đây như tết vậy, tiếng súng bắn nhau cách đó không xa chẳng khác nào tiếng pháo nổ đoàng đoàng đuổi bắt nhau.

Cậu thấy lượng máu của Dụ Diên tụt dần đều, cho đến khi tụt xuống mức đỏ báo động, tiếng súng vẫn còn vang vọng, làm cậu khẩn trương chạy tới – –

[Yanxyan sử dụng AKM hạ H3391 -]

[Yanxyan sử dụng AKM tiêu diệt H3392-]

Giết xong hai người này, Dụ Diên chỉ còn chấm máu, cậu thở phào nhẹ nhõm, đang định loot xác thì nghe thấy tiếng bước chân của số 2.

Dụ Diên dứt khoát bỏ thao tác mở hòm, xoay người chạy tới một cái hòm nào đó, mau chóng loot 98K cùng x6.

Người bị tiêu diệt lúc nãy nhịn không được mở mic all hỏi cậu: “Đại ca ơi, tôi chạy rồi, sợ rồi, cmn sao anh còn đuổi theo? Tốt xấu gì bên team tôi cũng có hai người, anh chờ đồng đội team anh tới cùng bắn để cho tôi chút mặt mũi không được sao?”

Giọng người này pha lẫn giọng địa phương, nghe vào rất hài, ấy thế mà lại làm Dụ Diên cong khóe miệng, nói ra một câu: “Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội.”

Người đó: “…”

Lúc số 2 tới thì Dụ Diên đã loot xong rời đi.

Dịch Sâm lúc này đã loot xong một khu, đang định đổi sang khu khác loot tiếp, thì thấy số 1 ở chỗ chấm tiêu vàng đang hì hục chạy về phía anh.

Anh nhướn mày, ngừng bước chân lại.

Hai người chạm mặt nhau ở giữa một căn nhà nhỏ.

Dụ Diên đang định tiến lên, thấy rõ trang bị của 1 xong thì dừng bước.

Mắt thấy trong tay anh cầm SCAR-L, trên lưng còn đeo M24 x8.

Dịch Sâm đang định bước tới, người trước mặt đột nhiên xoay người định chạy đi.

“Cậu chờ chút.” Dịch Sâm gọi cậu lại.

Dụ Diên dừng bước lại: “…?”

Dịch Sâm: “Ném 98K ra.”

Dụ Diên sững sờ: “Không phải anh có M24 rồi sao?”

Trước đây M24 nằm trong hòm thính, sau đó đổi thành súng drop trên bản đồ, bởi vì tỉ lệ sát thương tương đối cao nên đã thay thế được súng bắn tỉa 98K hàng top trên bản đồ.

“Tôi muốn khẩu súng sau lưng cậu.” Dịch Sâm hơi lưỡng lự, lại hỏi, “Cậu chạy tới đây không phải là muốn đưa cho tôi sao?”

Anh coi là chuyện đương nhiên – – các cửa phòng xung quanh đều bị mở toang, lại không có tiếng súng, nên chẳng có lý gì mà tiểu streamer lại chạy qua đây.

Hơn nữa với hướng đi của cậu, tỏ rõ là đang tới tìm anh.

Dụ Diên vốn định cúi đầu bỏ súng lại rồi đi, lại không ngờ bị người ta nói toạc ra.

“…M24 mạnh hơn 98K,” Sợ anh không hiểu, cậu giải thích, “Anh dùng khẩu đó đi.”

Vừa nói xong thì nghe thấy một tiếng “kịch”, dưới chân cậu hiện ra một khẩu M24.

Dịch Sâm vứt súng ra, giọng điệu thúc giục.

“Cởi ra nhanh cho tôi.”

“…”

“???”

“A a a Trời ơi tin nổi không xem streamer tui thích đi, tui thăng thiên tại chỗ!!!”

“Tui đơn phương tuyên bố, câu nói vàng hay nhất trong tập 6 tiểu streamer x ông chủ lớn!!”

Dụ Diên vốn còn đang nghĩ sai, thấy bình luận nói vậy, tiếng tim đập như đột nhiên chạm phải da thịt, làm cậu căng thẳng đến không phát ra được âm thanh gì.

Cậu mau chóng vứt 98K ra rồi xoay người bỏ chạy.

Dịch Sâm nhìn bóng lưng cậu chạy trối chết, nhịn không được phì cười: “Quay lại nhặt M24 lên đi.”

Người nọ dừng bước, lại xoay người chạy lại nhặt súng, rồi quay đầu chạy đi.

Dịch Sâm nhặt 98K lên nạp đạn, đi theo phía sau cậu.

Tiểu streamer đi đâu, anh liền đi đó.

Đi theo khoảng được bốn căn nhà, Dụ Diên chịu hết nổi nói: “Anh…anh còn thiếu gì, tôi cho anh. Máu, băng đạn…tay cầm có chưa?”

Dịch Sâm nói chậm rãi: “Không thiếu mấy thứ này.”

“Vậy anh loot ở đây đi.” Dụ Diên nói, “Tôi xuống cuối khu.”

“Không, tôi đi với cậu.” Dịch Sâm nói như đùa, “Nãy nhiều tiếng súng như vậy, làm tôi hơi sợ.”

?!

Dịch Nhiễm còn tưởng là tai mình bị làm sao, từ trước tới giờ cậu không nghĩ sẽ có một ngày có thể nghe từ miệng anh mình nói ra chữ “sợ”.

Dụ Diên im lặng, đành phải nói: “…Vậy anh theo tôi.”

Sau năm phút, bản đồ thu bo, bọn họ phải chạy bo.

Các viewer đột nhiên phát hiện, người vừa nãy còn hăng máu bắn giết đến lúc này chạy bo lại sợ hãi rụt rè.

“Chúng ta chạy bo kiểu gì?” Dịch Nhiễm hỏi: “Lái thẳng xe giết tới cảng Geo?”

Dụ Diên nói: “Người ở đâu nhiều.”

Dịch Nhiễm mở bản đồ ra xem, ngàn chọn vạn tuyển ra một khu nhà vắng có vị trí không tệ, “Chỗ này được chứ?”

Số 2 nói: “Tôi thấy chắc chắn bo sẽ ở cảng Geo, ba người cùng team hả? À mà hai người kia là người mới à? Số 1, hay là chúng ta tới cảng Geo, để họ trốn, còn chúng ta giết người.”

Vốn Dụ Diên cũng định vào cảng Geo, nhưng người đi theo phía sau cậu nói được làm được, từ lúc đổi súng vẫn đi theo sau cậu.

Cậu không có bản lĩnh lớn vậy, bắt đầu bo gần cuối rất khó có thể bận tâm đồng đội.

“Tới khu nhà này đi.” Dụ Diên nói, “Loot dạo chút, bắn trận này cẩn thận ăn top 1.”

Dụ Diên nói được làm được, bo trận này thu về chỗ họ thủ, dựa vào địa hình núi cao chiếm được, dựa vào có ngọn núi che chắn giết liên tiếp hai team, thành công ăn gà.

Chơi cả tối, phần lớn thời gian phía sau Dụ Diên có một người khí thế mười phần đi theo.

Vất vả dằn vặt tới giờ nghỉ phát sóng, Dụ Diên tắt live xong thở ra từng đợt dài.

Cậu ngồi ngốc trên ghế, mở điện thoại ra lục lại lịch sử tìm được ghi chép chi phí ở khách sạn trước đó, sau đó chuyển khoản lại cho 1.

Chờ mãi không được rep lại, tiền chuyển khoản cũng không được nhận, Dụ Diên cảm thấy cứ ngồi chờ thế rất bứt rứt, dứt khoát ném điện thoại lên đầu giường rồi vào wc tắm rửa.

Nước ấm theo làn tóc chảy xuống lòng bàn chân, Dụ Diên vẫn chưa gội đầu, vì đang bận nghĩ lung tung trong đầu.

Hẳn là 1 chê cậu phiền phức.

Rõ là không biết uống rượu, còn uống tới say khướt, tửu lượngcũng chẳng cao bao nhiêu, còn uống say ăn nói linh tinh mượn rượu làm càn, ói bẩn liên tục.

Cậu bổ não ra dáng dấp ma men của mình, vô cùng hối hận, còn suy ra được cảm giác bị thất bại trước khi chết.

Quá tệ hại.

Nằm lại trên giường, cầm điện thoại lên xem, 1 vẫn chưa rep lại, vẫn chưa nhận tiền chuyển khoản.

Nhưng Dịch Nhiễm lại nhắn tin tới.

Dịch Nhiễm: Tiểu Diên, mai chơi tiếp chứ?

Dụ Diên rep “được”, avatar Dịch Nhiễm đột nhiên thay đổi, đổi sang một tấm ảnh tự sướng.

Cậu mở ra xem, nam sinh trong ảnh mày rậm mắt to, ngồi bắt chéo chân, rất dương quang.

Dụ Diên nhìn chằm chằm hồi lâu, thầm nghĩ 1 là anh em với Dịch Nhiễm, chắc trông hai người cũng giống nhau mấy phần nhỉ?

Nghĩ lại người sau họp lớp đó là 1, thật sự uất ức khi mình đã đủ thảm rồi, lại quên sạch sẽ tướng mạo của 1.

Càng nghĩ, lại càng không cam lòng.

Sau một lát, Dụ Diên hít sâu một hơi.

Dù cậu có ngã xuống, cũng phải biết rõ mình trồng ở trên người nào.

Dụ Diên: Dịch Nhiễm, cậu có ảnh nào của 1 không?

Dịch Nhiễm sững sờ, hơn nửa đêm rồi, chị dâu muốn ảnh của anh làm gì…

Ơ fuck chờ đã…

Đêm dài đằng đẵng, ở hai nơi xa, thì còn có thể làm gì?!

Dịch Nhiễm giật mình một cái, đánh chữ nhanh như cướp: Có có có, cậu chờ tí.

Đây là tình thú, cậu hiểu, cậu quá hiểu ấy chứ.1

Dịch Nhiễm mau chóng mở wechat anh mình, gửi tin nhắn qua.

Dịch Nhiễm: Anh, anh có ảnh tự sướng không?

Biết là dù hỏi như vậy, Dịch Sâm cũng không rep lại, Dịch Nhiễm nghĩ nghĩ lại gửi đi một câu.

Dịch Nhiễm: Chị dâu tìm em hỏi, chắc là cậu ấy xấu hổ ý mà, xấu hổ không dám tự mình tìm anh xin ảnh [đầu chó]

Dịch Sâm vừa tắm xong, cầm điện thoại lên xem, híp mắt đọc xong hết tất cả các tin nhắn.

Dụ Diên cầm điện thoại nằm ở trên giường, mắt nhìn chằm chằm trần nhà, lẳng lặng chờ Dịch Nhiễm gửi ảnh qua, chờ sau khi thấy được ảnh, thì có thể thông qua đó nhớ lại một số chi tiết về đêm đó.

Điện thoại đột nhiên rung lên, cậu mau chóng cầm lên xem —

[1 đề nghị gọi chat video với bạn]

“…”

Đây là muốn cho cậu xem mèo sao?

Đổi lại nếu là bình thường, dù muốn hay không Dụ Diên vẫn nhận, nhưng mà hôm nay cậu gặp đả kích quá lớn, còn chưa nghĩ ra phải nói làm sao về chuyện đó.

Qua một phút, chat video tự động tắt, cậu thở phào nhẹ nhõm, mà người nọ lại gọi video qua.

Gọi tới gọi lui mấy lần xong, Dụ Diên thầm nghĩ sợ là đêm nay trốn không thoát rồi, cắn răng một cái, tới lần mời gọi chat video lần năm ấn đồng ý.

Dù sao cũng không thể trốn tránh mãi được.

Giao diện video nhảy ra, Dụ Diên cầm điện thoại lên xem, sau khi thấy rõ khung cảnh trong video xong, tất cả văn bản đã được đánh tốt trong mấy phút ngắn ngủi, lúc này bị cậu quên hết sạch sẽ không còn một chữ – –

Video đêm nay không có mèo.

Chỉ có 1.

Là…một 1 hoàn chỉnh có mắt có mũi.2

Mặt mày người đàn ông thâm thúy, đường nét góc cạnh rõ ràng, mũi cao môi mỏng, nhìn có vẻ mạnh mẽ hơn người thường mấy phần, lúc này người nọ đang lười nhác ngồi dựa vào ghế lớn, bởi vì vừa tắm xong mà cằm còn dính chút nước, ánh mắt nhìn cậu chăm chú.

Cách một màn hình, anh dùng ánh mắt nhìn kỹ Dụ Diên.

Dụ Diên bị nhìn chằm chằm tới mặt đỏ tim đập, há mồm mãi không nói ra được gì.

Là người đàn ông ở Kim Tọa lần đó, mặc hoodie màu đen ngồi ở ghế lô bên cạnh.

Sau một lát, cậu mới tìm được giọng nói, làm động tác nuốt nước bọt, giọng nói khàn khàn: “Anh…sao lại…”

“Ảnh có gì đáng xem?” Dịch Sâm ngắt ngang lời cậu, nhíu mày, “Cậu muốn xem tư thế nào, tôi bày cho cậu xem?”1

Tác giả có lời muốn nói: Dụ tiểu Diên (mặt đỏ): Tôi, tôi muốn…